Tiểu Hồng vẫn cảm thấy mình làm rất đúng.
Tô Yên nói chuyện xong với chủ nhiệm lớp.
Cô giáo nhịn không được liếc mắt nhìn đứa nhỏ bên ngoài phòng học.
Do dự một lúc rồi lên tiếng
“Cô Tô, có cần đưa đứa nhỏ này đến bệnh viện kiểm tra một chút không?”
Tô Yên nghi hoặc
“Vì sao?”
Chủ nhiệm lớp thấy có vẻ Tô Yên không biết gì, nên càng thêm do dự.
Suy nghĩ thật lâu, cuối cùng vẫn cảm thấy dạy học và giáo ɖu͙ƈ là chức trách của giáo viên, cô giáo lên tiếng
“Tôi thấy đứa nhỏ nhà cô quỳ trêи mặt đất ăn hoa. Tôi cảm thấy nó có lẽ đã phải chịu kϊƈɦ thích, hoặc là thần kinh có chút vấn đề….”
Tô Yên trầm mặc.
Lúc này, Tiểu Hồng vốn dĩ đang nói chuyện cùng Tô Cổ, căm giận nhìn về phía phòng họp.
Dậm chân, hừ một tiếng
“Ta không có bệnh!”
Cuối cùng, Tô Yên bồi thường cho nhà trường, kéo Tiểu Hồng tới xin lỗi.
Chuyện này cứ thế liền kết thúc.
Buổi chiều Tô Yên liền bị cha Tô gọi đến công ty.
Ở đó ngẩn ngơ cả một buổi chiều.
……..
Tan học.
Tô Cổ và Tiểu Hồng đi bộ về nhà.
Tiểu Hồng hỏi Tô Cổ
“Ta muốn ăn bông hoa nhỏ, vì sao lại không được ăn?”
Tô Cổ liếc mắt nhìn nó một cái
“Tìm chỗ không có người mà ăn.”
“Nhưng mà ····”
Còn chưa nói xong, Tô Cổ đã chặn ngang
“Không có nhưng mà.”
Hai đứa vừa đi vừa tranh cãi, bàn tay to nắm lấy bàn tay nhỏ đi về nhà.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639554/chuong-1576.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.