Sau đó phản bác
“Ta siêu thông minh.”
Tuy rằng cũng không biết vì sao nó có thể nói lời này được. Nhưng xem ra, nó thực sự tự tin.
Ân, tự tin là chuyện tốt.
Dù sao sống ở trong mộng so với hiện thực càng dễ tiếp thu một chút.
Tô Cổ khó có khi phối hợp gật gật đầu, tỏ vẻ tán thành với Tiểu Hồng.
Tiểu Hồng thấy thế càng vui vẻ.
Lúc này, lại nghe Tô Cổ nói một câu
“Hai ngày này ngươi cứ vui vẻ đi đã, chờ cục đá kia hoàn toàn chiếm cứ đầu óc ngươi, có muốn vui vẻ cũng vui vẻ không nổi.”
Động tác ăn cơm của Tiểu Hồng lập tức dừng lại.
Nó nhịn không được, duỗi tay đi sờ đầu mình.
Trong lòng có điểm thấp thỏm, cục đá kia sẽ không thật sự chiếm cứ đầu nó chứ?
Tô Cổ nhìn bộ dáng Tiểu Hồng bất an như vậy, nói
“Ngươi hẳn là nên thấy may mắn.”
Tiểu Hồng mê mang hỏi lại
“Vì sao?”
“Bị một cục đá thông minh hơn ngươi chiếm cứ, nếu cục đá đó mà ngốc hơn, đó chính là tận thế.”
Một câu này của Tô Cổ, rốt cuộc làm Tiểu Hồng hoàn toàn ăn không ngon.
Nó hừ một tiếng, đôi chân thật vất vả duy trì được ba ngày, trong nháy mắt liền biến về cái đuôi, trườn về căn phòng nhỏ của mình.
Nó cần phải xem bé rối Teletubbies một chút để trấn tĩnh lại.
Tức khắc, trêи bàn cơm chỉ còn lại hai người Tô Cổ cùng Tô Yên.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Cả hai đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639542/chuong-1564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.