Bên cạnh, An Túc liếc mắt với An Đồng, hai người rời đi sang bên cạnh.
Ánh mắt An Đồng gắt gao nhìn chằm chằm Tô Yên.
“Ngươi không vui?”
Vừa nhìn, vừa hỏi An Túc bên cạnh.
An Túc bưng lên ly champagne, uống một ngụm
“Đó là việc của thiếu chủ.”
An Đồng
“Ta mỗi lần nhìn thấy cô ta, trong lòng đều thấy không vui.”
“Là ngươi có thành kiến.”
“Ngày ấy thiếu chủ rõ ràng đã ra khỏi Minh giới. Ngươi và ta hai người đi tiếp ứng, đều sắp tới Thâm Uyên Ma Vực thì Thiếu chủ lại dừng lại, nói một câu sẽ liên lụy cô, cũng không quay đầu lại đã lần nữa trở về Minh giới.”
Vừa nhớ tới tình cảm ngày ấy, An Đồng liền sát khí dày đặc, bên cạnh An Túc yên lặng nghe.
An Đồng lại nói
“Vị Chủ Thần đại nhân này ngay cả một câu cũng chưa bao giờ hỏi đến. Vạn năm, sợ là thiếu chủ không xuất hiện, cô ta có phải sẽ quên luôn thiếu chủ hay không?.”
Trọng giọng điệu toàn là châm chọc.
Hắn chính là không vừa mắt Tô Yên lãnh đạm kia.
An Túc nói
“Thiếu chủ thích cô ta.”
An Đồng dời tầm mắt
“Ta đương nhiên biết.”
Tức giận, nhưng cũng biết không thể động đến.
Thiếu chủ đau vì cô ta như vậy, cẩn thận nâng ở trong tay, luôn đặt ở trước đầu quả tim, nếu là động cô ta, sợ đây là muốn mệnh thiếu chủ luôn đi.
Nhưng chính là như vậy, An Đồng mới càng là tức giận.
Cùng với nói hận cô ta, chi bằng nói là vì thiếu chủ mà bất bình.
Cô ta dựa vào cái gì có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639520/chuong-1542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.