Quân Vực ngốc lăng nhìn Tô Yên, giống như hắn còn chưa thoát khỏi mê thuật.
Một lúc lâu sau, mới nghe thấy hắn khàn khàn nói một câu
“Tiểu Quai”
Thanh âm suy yếu còn mang theo vô vàn cảm xúc.
Tô Yên nhìn hắn, không nghĩ tới hắn lại có thể trở về nguyên thân.
Hắn giống như không có cảm giác đau đớn chút gì với thân thể chằng chịt vết thương của mình, chỉ im lặng nhìn Tô Yên.
Nhìn nàng chằm chằm.
Trong mắt điên cuồng lại vô cùng cố chấp.
Hắn trước nay chưa từng có bộ dáng này trước mặt nàng. Nhưng hiện giờ không biết bị chuyện gì kϊƈɦ thích, làm hắn cứ nhìn nàng chằm chằm như vậy, sợ là nếu có sợi dây thừng trong tay, hắn sẽ trói chặt Tô Yên lại để ở bên mình.
Tô Yên đang muốn xuống tay với Nam Minh bỗng dừng lại, ngẩng đầu nhìn Quân Vực.
Nàng mím môi, nhìn hắn mình đầy thương tích, lên tiếng
“Ta không thích nhìn bộ dạng này của chàng.”
Vừa thấy cái bộ dạng này của hắn, tim liền đau đớn.
Tô Yên cảm thấy mình có chút muốn mất khống chế, giống y hệt cảm giác của nàng mỗi khi trời mưa to.
Tô Yên muốn nhìn đi chỗ khác, lại nghe thấy Quân Vực rêи lên một tiếng, hộc ra một ngụm máu.
Hắn nhìn Tô Yên, ánh mắt hắn càng trở nên cố chấp
“Tiểu Quai, nàng đừng nói nữa, ta không muốn nghe.”
Cảm xúc của cả hai người bọn họ đều bị đối phương làm cho loạn cả lên.
Tô Yên vì thân thể chằng chịt vết thương lớn nhỏ của hắn.
Quân Vực lại vì câu nói của Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639507/chuong-1529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.