Ý thức của gã cũng dần dần khôi phục lại. Lúc này gã mới nhìn rõ, nữ nhân đứng ở cửa kia không phải là Họa Nhu.
Gã cũng không hỏi lại xem những lời vừa nãy có phải là nữ nhân đó nói hay không.
Trốn tránh cũng được, sợ hãi cũng được. Gã đem tất cả đổ lên miếng ngọc bội làm gã nhớ tới những chuyện trước kia.
Gã vừa ngồi dậy, vừa nói
“Tại sao âm hồn của nàng ta mãi không chịu tan? Nàng ta phóng đãng như vậy, ta không làm gì sai cả. Dùng nàng ta đổi lấy một chút đồ vật, cũng không sai.”
Gã vừa ôm đầu, vừa lầm bầm tự an ủi bản thân.
Họa Nhu đứng ngay cạnh đó, tay nắm chặt, tiến lên muốn nói điều gì đó.
Không biết từ khi nào, Tô Yên đã đi tới bên cạnh Họa Nhu.
Nàng nhìn gã nam nhân kia hỏi
“Vì sao ngươi lại nói cô ấy phóng đãng?”
Hắn ta ngẩng đầu lên nhìn nữ nhân xa lạ này, thoáng sửng sốt
Hiển nhiên còn chưa phản ứng lại được.
“Ngươi là ······”
Tô Yên móc ra cây dao găm, phập một tiếng, con dao đâm xuyên qua cái bàn như đâm qua miếng đậu hũ.
Họa Thiến Nhi sợ hãi kêu lên một tiếng.
Tô Yên kéo ghế ra, ngồi xuống, dáng ngồi của nàng giống y như một vị muội tử ngoan ngoãn, ừm… đấy là nếu không có con dao cắm trêи bàn ngay bên cạnh tay.
Tô Yên mở miệng
“Ngươi tự nói, hoặc ta bắt ngươi nói.”
Gã nam nhân thân thể cứng đờ, lau mồ hôi lạnh trêи đầu, nhìn Tô Yên, hỏi một câu
“Ngươi là gì của nàng ta?”
Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639487/chuong-1509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.