“Không được nhắc tới cô ta với ta nữa.”
Họa Thiến Nhi muốn nói lại thôi.
Nàng ta muốn nói, mình còn chưa nhắc một chữ nào đến tên nữ nhân kia, mới chỉ nhắc đến hoa bách hợp, vì sao hắn liền nói như vậy?
Nhưng rốt cuộc, vẫn giữ trong lòng.
Chỉ gật đầu, đáp lại
“Vâng, quan nhân.”
Nam nhân kia vừa xoay người đi vào nhà, rắc một tiếng, Họa Thiến Nhi đập nát bó cúc non trong tay, cánh hoa rơi lả tả xuống đất.
Họa Thiến Nhi đứng im ở đó, nhìn những bông hoa cúc non rơi đầy đất, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Đúng lúc này, bên ngoài rào chắn vang lên âm thanh
“Xin chào.”
Họa Thiến Nhi ngẩng đầu lên, khuôn mặt liền trở nên bình thường, không còn trạng thái như vừa nãy nữa.
Nàng ta nhìn Tô Yên
“Xin hỏi ba vị có việc gì sao?”
Tô Yên gật đầu
“Có”
Họa Thiến Nhi đi tới, nghi hoặc
“Chuyện gì?”
Tô Yên mở miệng
“Muốn hỏi chút chuyện về một nữ nhân tên Họa Nhu ba năm trước bị vứt xuống sông.”
Vừa dứt lời, Họa Thiến Nhi liền gật đầu
“Được”
Nhìn nàng ta không hề có chút khác thường nào.
Tô Yên lên tiếng
“Nghe nói Họa Nhu tác phong phóng đãng, cho dù đã thành thân vẫn không hề biết thu liễm. Không biết, việc này có phải là sự thật không?”
Họa Thiến Nhi nghe xong, lắc đầu
“Tỷ ấy là biểu tỷ của ta, trước lúc tỷ ấy thành thân, ta rất thân thiết với tỷ ấy. Biểu tỷ là người thiện lương, trước khi tỷ ấy thành thần, số nam tử tỷ ấy từng gặp mặt qua có thể dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639484/chuong-1506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.