Cũng không biết vì sao, nó đã trải qua rất nhiều lần hóa hình, nhưng đều không được.
Hơn nữa mỗi tối đều bị Tô Cổ kéo đi phơi ánh trăng.
Nhưng,…. hiện tại nó không muốn phơi ánh trăng nữa, nó chỉ muốn đi bắt bướm, đi ăn hoa thôi.
Tô Cổ nghe nó nói xong, lực chú ý lại lần nữa rơi vào cái đuôi của Tiểu Hồng.
Suy tư….
Muốn hóa hình cũng chỉ cần tu luyện trong một quãng thời gian ngắn mà thôi.
Sao cái con rắn này muốn hóa hình lại vất vả đến thế?
Chẳng lẽ, có chỗ nào sai sao?
Nghĩ nghĩ, Tô Cổ nhìn cái đuôi của Tiểu Hồng, nhớ tới một chuyện.
Cái đuôi nó, còn chứa Minh Thạch.
Chẳng lẽ là thứ này cản trở Tiểu Hồng hóa hình sao?
Tô Cổ nhìn Tiểu Hồng, một bên mặt nó vẫn đỏ hồng, sưng lên một khối, giống như đang ngậm kẹo trong mồm.
Tô Cổ duỗi tay, xoa xoa chỗ sưng kia.
Người Tô Cổ vô cùng lạnh, thế cho nên vừa chạm vào da của Tiểu Hồng, nó liền cảm thấy vô cùng mát mẻ dễ chịu.
Còn chưa thoải mái được bao lâu, Tô Cổ liền buông tay ra..
Tiểu Hồng nũng nịu
“Cho ta một khối băng nữa đi…”
Tô Cổ thấy Tiểu Hồng còn không biết điều mà đòi hỏi.
Duỗi tay, bép một cái, một cái tát bay qua.
Tiểu Hồng sửng sốt ba giây, rồi hét lớn
“Ngươi! Người xấu!! Hừ!”
Sau đó, nó che lại khuôn mặt đang sưng phồng lên của mình, quăng cái đuôi chạy tới một góc giận dỗi.
…….
Tô Yên ở bên kia, bữa trưa ăn một đống món ăn hoang dã xong, vẫn luôn đứng dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639481/chuong-1503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.