Cẩn thận hồi tưởng, cho tới khi Họa Nhu nghĩ tới một người, cô ta lập tức mở miệng
“Chuyện này là không thể, không có khả năng là muội ây!”
Họa Nhu còn chưa chịu nói ra tên người kia đã vội vàng tự phản bác lại.
Nhận ra được, quan hệ của nàng ta và cô gái kia vô cùng tốt. Ít nhất là Họa Nhu chưa bao giờ có tâm phòng bị với người đó.
Tô Yên hỏi
“Cô ta hiện tại ở đâu?”
“Muội ấy ở ······”
Đang nói, mặt Họa Nhu bỗng nhiên trở nên tái mét.
Tô Yên nhìn Họa Nhu, chậm rãi mở miệng
“Cô ta là tân nương tử của tướng công cô.”
Họa Nhu lập tức ngẩng đầu nhìn Tô Yên
“Sao cô lại biết?!”
Trong mắt toàn là không thể tin tưởng nổi.
Tô Yên chậm rì rì nói
“Đoán.”
Sau đó Tô Yên lại hỏi
“Cô ta là ai, cùng cô có quan hệ gì?”
Hỏi xong, Họa Nhu cũng không trả lời.
Tô Yên nói
“Cô không nói, ta không có cách nào giúp cô điều tra rõ chân tướng.”
Họa Nhu nhắm mắt lại, lâm vào hồi ức
“Là biểu muội của ta, Hoạ Thiến Nhi.”
“Quan hệ hai người rất tốt sao?”
Họa Nhu gật đầu
“Từ nhỏ ta đã không có bạn bè, chỉ có một mình muội ấy chịu chơi với ta. Quan hệ của chúng ta vô cùng tốt.”
Tô Yên dò hỏi tới cùng
“Tốt đến mức nào?”
“Phàm là những thứ ta thấy không tồi, đều sẽ để tâm mà mua cho muội ấy một cái.”
Tô Yên nghe Họa Nhu nói xong, cũng không lập tức đi tìm Họa Thiến Nhi, mà ngẩng đầu lên nhìn trời, nói
“Giữa trưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639479/chuong-1501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.