Rõ ràng là cùng một thân xác, nhưng linh hồn bên trong không giống nhau, thì sẽ nhận cách đối đãi không giống nhau.
Nếu là Quân Vực đại nhân mà nói lời như vậy, không khéo ký chủ cũng không thèm suy nghĩ mà đổi thành cây trâm Hoa Mai luôn.
Cho đến khi sắp đi tới bãi tha ma, Tô Yên liền tụt lại đi phía sau Tang Minh.
Nàng nhìn cây trâm trong ngực vẫn luôn phát sáng, liền móc ra ngoài, sau đó nghe thấy Tiểu Hoa nói
“Ký chủ, chị có cảm thấy mình phân biệt đối xử không?”
Tô Yên trả lời nghiêm túc
“Không có.”
Tiểu Hoa vô cùng đau đớn, cảm thấy ký chủ bị Quân Vực đại nhân tẩy não thật rồi.
“Ký chủ, vì sao chị lại cảm thấy chị đối xử với Quân Vực đại nhân và những người khác giống nhau?”
Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát
“Đều là theo tâm của ta.”
Lần này đến phiên Tiểu Hoa trầm mặc.
Cuối cùng nó cũng chỉ có thể nói một câu
“Ký chủ, chị vui vẻ là tốt rồi.”
Tô Yên lại cất nó vào trong ngực áo. Tiểu Hoa cũng không nói gì nữa.
Tô Yên an tâm đi theo Tang Minh đi đến bãi tha ma.
Lúc bọn họ tới nơi, mặt trời đã xuống núi, sắc trời đã tối đen.
Bãi tha ma chìm trong bóng tối, liên tưởng một chút liền phát sợ.
Nhưng Tô Yên lại vô cùng thản nhiên, hoàn toàn không giống bộ dáng của một cô nương đang đi vào bãi tha ma.
Cho đến khi giọng nói của Tang Minh vang lên.
“Cái này hình như là phần mộ của Họa Nhu!!”
Vừa dứt lời, Tô Yên liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639470/chuong-1492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.