Cho nên trước kia cô mới lạnh như băng, sống như người máy biết thở.
Cho đến khi Quân Vực xuất hiện.
Hắn rất khó hiểu, lì lợm la ɭϊếʍ, lại còn hay giận dỗi cô. Thấy cô không có phản ứng gì sẽ lại chạy tới dính lấy cô, giống như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Làm cho tay chân cô luống cuống, liên tiếp lui về phía sau, còn chưa kịp suy nghĩ được gì, hắn đã trở thành một người rất quan trọng với chính mình.
Tô Yên khuấy loạn ly nước trái cây, chìm vào cảm xúc của bản thân.
Tiểu Hoa còn đang sửng sửng sốt sốt, nỗ lực lý giải những điều ký chủ vừa nói.
Kỳ thật nó không hiểu lắm, vẫn mơ mơ màng màng, nhưng lại cảm giác ký chủ vô cùng lợi hại.
“Ký chủ thật là lợi hại!!”
Tiểu Hoa cảm thán.
Câu nói này, đương nhiên là có tình cảm chân thật của nó.
Tiểu Hoa lại hỏi
“Ký chủ, sao chị lại biết hắn sẽ gọi chị đến phòng khách sạn? Vạn nhất hắn ta không làm như vậy thì sao?”
Tô Yên cắn cắn ống hút, nói
“Ta nói với hắn, tìm một địa điểm kín đáo, không bị paparazzi chụp lén.”
Tiểu Hoa mờ mịt
“Cho nên?”
“Ngoại trừ ở nhà, thì chỉ còn khách sạn. Hơn nữa, đây cũng chính là nơi hắn ta muốn.”
Vừa khéo được Tô Yên cho hắn tùy chọn địa điểm. Tất cả đều thuận lợi, nước chảy thành sông
Tiểu Hoa lúc này liền an tĩnh. Không biết có phải nó cảm thấy tự ti vì bản thân là một cái hệ thống mà lại ngốc đến thế. Im lặng thật lâu, không nói lời nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639445/chuong-1467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.