Rất nhanh liền tới buổi tối.
Cửa chính khách sạn Hoàng Gia.
Tô Yên ngồi trong một chiếc xe màu đen xuất hiện trước cửa, nhưng cô không xuống xe, Cố Ngu vẫn ngồi im bên cạnh cô.
10 phút sau, cửa xe mở ra, một người ngồi vào trong.
Tô Kiêu Lôi vừa ngồi vào xe, nhìn thấy Cố Ngu, sắc mặt liền đen xì.
Lúc này, quan hệ huyết thống bỗng dưng phát huy tác dụng, trong đầu Tô Kiêu Lôi hiện lên ý nghĩ
“Chị kêu em tới, không phải là vì hắn đi?”
Trong ánh mắt còn mang theo hy vọng. Đại khái là hy vọng người chị này vẫn còn chút nhân tính.
Cho đến khi Tô Yên mở miệng, đập nát chút hy vọng nhỏ nhoi của hắn.
“Chị có chút việc cần phải làm, phải đi gặp một người. Em để ý hắn.”
Tô Kiêu Lôi hít sâu một hơi, nhăn mặt, không tình nguyện
“Ở trong mắt chị, em chỉ có tác dụng như thế này thôi sao?”
Tô Yên mờ mịt
“Bằng không thì sao?”
Tô Kiêu Lôi trầm mặc.
Nửa ngày sau, hắn lại lần nữa hỏi
“Đi đâu? Bao giờ thì về?”
Cố Ngu trầm mặc từ đầu đến cuối, khó có khi lại chen ngang
“Đi gặp một người đàn ông.”
Hắn chậm rì rì nói ra. Trong mắt còn mang theo chút cảm xúc khó tả, gắt gao nắm chặt tay Tô Yên không chịu buông.
Vốn dĩ Tô Kiêu Lôi đối với loại việc giống như mẹ trông con thế này cũng không tình nguyện lắm. Nhưng, vừa nghe thấy Cố Ngu nói Tô Yên muốn đi gặp đàn ông, cậu liền nhướng mày, vô cùng sảng kɧօáϊ đáp ứng
“Được rồi, em sẽ để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639443/chuong-1465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.