Di động bị yêu cầu mở loa ngoài, thế cho nên ở đây tất cả mọi người đều ghe được.
Tô Yên hỏi
“Chị đang công tác, em muốn tới không?”
Cô nói tóm tắt, người bên kia cũng trả lời như bình thường
“Lý do?”
“Chị thiếu người.”
“Vì cái gì gọi em?”
“Em là em trai chị.”
Bên kia trầm mặc, nửa ngày sau hỏi lại
“Địa chỉ?”
Tô Yên báo ra địa chỉ, lúc sau điện thoại cắt đứt.
Khi cô nói chuyện điện thoại xong, ba người còn lại vẫn đang nói. Tô Yên nhìn thời gian cuộc trò chuyện, mười chín giây.
Đạo diễn bên kia cũng là một trận trầm mặc. Đại khái là trước nay cũng chưa gặp qua cuộc gọi nào kết thúc nhanh như vậy.
Năm phút sau, ba người kia lục tục kết thúc cuộc gọi. Lúc này, nồi lẩu đã nấu xong, không biết là ai nói
“Nếu không chúng ta ăn mấy miếng trước đi, chờ bọn họ tới chúng ta lại chơi cái khác. Vào giờ này phỏng chừng mọi người đều đã ăn cơm.”
Kết quả là, bốn người vừa mới còn gọi điện thoại mời người tới ăn cơm, đảo mắt liền ăn trước.
Vừa ăn cơm, vừa thỉnh thoảng nói chút chuyện làm cục diện không cứng nhắc nữa.
Ăn lẩu xong, Tống Tiểu Khả thở dài.
“Em lúc đầu còn rất sợ Tô Yên tiền bối.”
Trương Manh Manh hỏi một câu
“Vì sao?”
“Chính là video trêи mạng a, rõ ràng lời nói cũng không có thế mạnh, nhưng lại lộ ra một loại hơi thở không dễ chọc.”
Tống Tiểu Khả nghĩ đến biệt danh fans gọi Tô Yên là
“Tô đại lão.”
Trương Manh Manh lại hỏi một câu
“Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639431/chuong-1454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.