Chương trước
Chương sau
Di động bị yêu cầu mở loa ngoài, thế cho nên ở đây tất cả mọi người đều ghe được.
Tô Yên hỏi
“Chị đang công tác, em muốn tới không?”
Cô nói tóm tắt, người bên kia cũng trả lời như bình thường
“Lý do?”
“Chị thiếu người.”
“Vì cái gì gọi em?”
“Em là em trai chị.”
Bên kia trầm mặc, nửa ngày sau hỏi lại
“Địa chỉ?”
Tô Yên báo ra địa chỉ, lúc sau điện thoại cắt đứt.
Khi cô nói chuyện điện thoại xong, ba người còn lại vẫn đang nói. Tô Yên nhìn thời gian cuộc trò chuyện, mười chín giây.
Đạo diễn bên kia cũng là một trận trầm mặc. Đại khái là trước nay cũng chưa gặp qua cuộc gọi nào kết thúc nhanh như vậy.
Năm phút sau, ba người kia lục tục kết thúc cuộc gọi. Lúc này, nồi lẩu đã nấu xong, không biết là ai nói
“Nếu không chúng ta ăn mấy miếng trước đi, chờ bọn họ tới chúng ta lại chơi cái khác. Vào giờ này phỏng chừng mọi người đều đã ăn cơm.”
Kết quả là, bốn người vừa mới còn gọi điện thoại mời người tới ăn cơm, đảo mắt liền ăn trước.
Vừa ăn cơm, vừa thỉnh thoảng nói chút chuyện làm cục diện không cứng nhắc nữa.
Ăn lẩu xong, Tống Tiểu Khả thở dài.
“Em lúc đầu còn rất sợ Tô Yên tiền bối.”
Trương Manh Manh hỏi một câu
“Vì sao?”
“Chính là video trêи mạng a, rõ ràng lời nói cũng không có thế mạnh, nhưng lại lộ ra một loại hơi thở không dễ chọc.”
Tống Tiểu Khả nghĩ đến biệt danh fans gọi Tô Yên là
“Tô đại lão.”
Trương Manh Manh lại hỏi một câu
“Vậy hiện tại thì sao?”
“Hiện tại a, ta cảm thấy Tô Yên tiền bối tuy ít nói, nhưng con người thực tốt. Nói ví dụ cái vali kia, chị ấy sợ mệt đến em liền không bảo em bê lên nữa.”
Tô Yên ngẩng đầu liếc nhìn cô ấy một cái
“Em là nghiêm túc?”
Tống Tiểu Khả nỗ lực gật đầu.
“Đúng vậy.”
Sau khi Nói xong, cô nghi hoặc
“Chẳng lẽ Tô Yên tiền bối không phải nghĩ như vậy?”
“Không phải không cho em bê lên, là em bê không nổi.”
Cô vừa nói xong, Trương Manh Manh mới vừa uống một ngụm nước thiếu chút nữa phun ra.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Tống Tiểu Khả trêи mặt có điểm xấu hổ, sau đó yên lặng cúi đầu uống nước trái cây.
Bên cạnh Phương Giai Tuệ mở miệng
“Đứa nhỏ này cũng là hảo tâm, cô cũng đừng nói móc cô bé.”
Tô Yên nghiêm túc nhìn về phía Phương Giai Tuệ
“Tôi không nói móc cô bé.”
Phương Giai Tuệ cười mà không nói. Một hồi lâu sau, mới nghe cô ta nói một câu
“Cô bé là người mới, sao có thể chống cự độ nhiệt tình từ fans của cô?”
Lời này Phương Giai Tuệ nói ra chính là bộ dáng gây chuyện, hai người khác cũng phát giác ra.
Trương Manh Manh cúi đầu không nói lời nào, Tống Tiểu Khả chặn lại nói
“Em không cảm thấy Tô Yên tiền bối nói móc mình, dù sao cũng là sự thật. Ha ha ha ha ha.”
Không thể bởi vì cô mà hai đại minh tinh này bất hòa được. Hơn nữa, cô thực sự không cảm thấy lời Tô Yên nói có cái gì không thoải mái.
Nhưng lại cảm thấy Phương Giai Tuệ tiền bối là muốn giúp cô, thế cho nên lập tức cũng không biết nên làm cái gì bây giờ.
Tô Yên nhìn Phương Giai Tuệ.
Một lúc sau, dời đi tầm mắt.
Thực mau, bốn người khách mời cũng đều tới.
Tống Tiểu Khả cùng Trương Manh Manh mời cũng đều là người mới. Phương Giai Tuệ lại là mời Diệp ảnh đế lúc trước đóng phim cùng cô được ship CP mạnh nhất tới.
Hai người gần đây có vẻ đang muốn cọ nhiệt CP để biểu hiện cho người xem.
Một loạt hành động thân mật hỗ trợ, như là lau hộ khóe miệng, làm Tống Tiểu Khả cùng Trương Manh Manh liên tiếp thét chói tai, nhân tiện vuốt ʍôиɠ ngựa hai câu
“Oa, Diệp ảnh đế cùng chị Giai Tuệ thật xứng a, nếu không hai người ở bên nhau đi.”
“Đúng vậy a, thật là hâm mộ Giai Tuệ tiền bối a.”
“Ô ô ô ô, em muốn làm khăn giấy kia. Có thể bị Diệp ảnh đế cầm ở trong tay.”
Một câu tiếp theo một câu, khen không ngừng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.