Tô Yên mở cửa, trợ lý lo lắng
“Chị phát sốt sao?”
“Không có.”
“Vậy sao chị lại muốn thuốc hạ sốt, nhiệt kế?”
“Có người phát sốt.”
Trợ lý gật gật đầu, nhẹ nhàng thở ra
“A, hóa ra là người khác.”
Chờ Tô Yên nhận đồ rồi đóng cửa, lúc này trợ lý mới phản ứng lại
“Có người phát sốt?? Trong nhà chị còn có người khác???”
Đương nhiên là không có ai trả lời cô, vì Tô Yên đã đóng cửa đi vào trong nhà.
Tô Yên cầm túi thuốc tới phòng ngủ, tìm kiếm nhiệt kế rồi đi đến mép giường. Cô nói
“Cố Ngu, há mồm.”
Cố Ngu mặt đỏ bừng đỏ bừng, hắn nỗ lực mở mắt ra. Có chút đờ đẫn, không phản ứng kịp Tô Yên đang nói cái gì.
Giây tiếp theo, miệng hắn đã bị người nọ bóp mở rồi nhét nhiệt kế vào trong miệng.
Năm phút sau, nhiệt kế rút ra tới.
38 độ chín.
Cô lại lấy ra mấy loại thuốc hạ sốt. Nhìn kỹ hướng dẫn trong chốc lát. Lấy ra bốn viên, cầm thêm cốc nước ở bên cạnh. Đến mép giường, đào người từ trong chăn ra.
Cô nghiêm túc nói bên tai Cố Ngu
“Há mồm, uống thuốc.”
Cố Ngu không những không có hé miệng, ngược lại càng mím chặt. Dù bị sốt đến mơ mơ màng màng, nhưng đầu vẫn quay qua một bên. Thái độ từ chối rất rõ ràng.
Cô ở đàng kia nói nửa ngày, người nào đó vẫn không nhúc nhích.
Tô Yên nghĩ nghĩ, bọc chăn quanh người hắn, nói
“Không uống thuốc liền đưa anh đi bệnh viện.”
Nói xong, liền tính toán bế cả người cùng chăn lên.
Hai chữ “bệnh viện” tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639414/chuong-1437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.