Khi cô đi vào phòng y tế, vừa vặn nghe được giáo viên y tế đang nói chuyện cùng một học sinh ngồi ở trêи ghế
“Em muốn cái này?”
Người nọ trầm mặc.
“Băng keo cá nhân?”
Người nọ vẫn là trầm mặc.
“Băng gạc??”
Người nọ như cũ trầm mặc.
Sau khi lặp lại lần thứ mười, giáo viên thở dài. Không được, học sinh thời nay quá khó theo, đau đầu quá.
Tô Yên gõ gõ cửa
“Bác sĩ.”
Giáo viên ngẩng đầu lên, ngay khi nhìn thấy Tô Yên liền sửng sốt. Theo sau chỉ vào cô, lắp bắp nói
“Cô cô cô là vị kia, vị minh tinh kia??”
Tô Yên gật đầu
“Đúng vậy.”
Sau đó cô nói
“Em trai tôi bị thương, cô có thể băng bó cho hắn không?”
Giáo vừa gật đầu, vừa nhìn Tô Yên
“Có thể, có thể.”
Nói xong thì đi đến trước mặt Tô Kiêu Lôi, nhìn kỹ một chút vết thương trêи người hắn
“Không có gì đáng lo, tôi cho cậu thuốc bôi.”
Nói rồi dẫn Tô Kiêu Lôi đến mép giường. Giáo viên mở miệng
“Không nghĩ tới cô ở bên ngoài so với trong TV còn gầy, còn xinh đẹp hơn.”
“Ân”
Tô Yên lên tiếng.
Lực chú ý của cô dừng ở nào trêи người thiếu niên ngồi trêи ghế không nói lời nào.
Đồng phục xám trắng trêи người đều đã dính bẩn, đầu còn đội mũ màu đen của cô. Thiếu niên cúi đầu, không nói một lời.
Tô Yên đi qua. Nghiêm túc mở miệng
“Anh bị thương?”
Thiếu niên nghe được giọng cô, ngẩng đầu lên.
Lông mi cong dài rung rung, môi giật giật. Hơn nửa ngày vẫn không nói được một câu.
Tô Yên chú ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639407/chuong-1432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.