Một câu tiếp một câu mà trách móc.
Hoắc Vưu ngẩng đầu, đôi mắt đen nhánh nhìn chằm chằm mấy nữ sinh kia. Cuối cùng, tầm mắt dừng lại trêи người Tô Yên.
Tô Kiêu nhìn Hoắc Vưu, sau đó cậu móc ra một bình dinh dưỡng, đưa cho Tô Yên.
Lực chú ý của Tô Yên bị bình dinh dưỡng Tô Kiêu đưa qua hấp dẫn.Cô nhận lấy, mở ra.
Trong ánh mắt Hoặc Vưu như có vũ bão, hắn vẫn không nói gì, chỉ xoay người rời đi.
Những nữ duy tu sư khác vẫn còn đang rất tức giận.
“Cô nhìn thái độ của hắn xem.”
“Không thèm nói một lời xin lỗi sao?”
“Hắn quá cuồng vọng rồi.”
Mỗi người một câu nói về Hoặc Vưu.
Tô Kiêu nhìn theo bóng lưng Hoặc Vn tiện lấy luôn cả cái nút chai lại, vặn chặt rồi cất vào trong túi.
Tô Yên nghi hoặc ngẩng đầu.
Tô Kiêu
“Chị khỏe như vậy, uống làm gì, phí!”
Dù sao cũng chọc được tên nào đó tức giận mà bỏ đi rồi.
Chị gái hắn có uống bình dinh dưỡng này hay không cũng chẳng quan trọng.
Tô Kiêu cũng đã nhìn ra Tô Yên tay không cũng có thể bóp chết mấy con chuột biến dị, cô còn cần phải uống mấy cái thứ dinh dưỡng này nữa sao?
Tô Yên chớp chớp mắt. Cô cảm thấy đứa em trai này lật mặt như trở bàn tay vậy
“Cậu cố ý?”
Tô Kiêu cũng không thèm che dấu, gật đầu.
“Tôi không thích hắn ta.”
Tô Yên mờ mịt
“Tôi thích là được, liên quan gì tới cậu?”
Tô Kiêu nghe xong, thân thể hơi cứng lại. Liền nói một câu
“Chính vì chị như vậy, tôi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639369/chuong-1394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.