Con chuột biến dị kia mở cái mồm rộng ngoác đầy máu định cắn Tô Yên.
Chỉ là….
Miệng còn chưa hoàn toàn mở ra, đã bị một bàn tay nhỏ trắng nõn mau chóng nắm lấy.
“Phịch” một tiếng, quăng ra bên ngoài.
Đúng lúc Tô Yên quăng nó ra, Hoặc Vưu đồng thời đi tới bên cạnh Tô Yên. Hắn nhướng mày nhìn con chuột bị quăng ra bên ngoài sơn động, lại nhìn đến Tô Yên ra tay cũng không thèm chớp mắt một cái.
“Mấy ngày không gặp, em có vẻ mạnh lên không ít.”
Nói xong, Hoắc Vưu nâng tay cô lên. Chỉ thấy bàn tay trắng nõn, vẫn mềm mềm, trơn bóng như lúc ban đầu.
Tô Yên nhớ lại thể trạng của mình lúc trước.
“Ừm.”
Cô lên tiếng.
Lúc trước, mấy nữ sinh kia đều có thể ấn cô xuống đất mà đánh. Đánh một lần là cả người chằng chịt vết bầm.
Nghĩ xong, lực chú ý của Tô Yên chuyển tới trêи người con chuột. Nó nằm trêи mặt đất, cả người run rẩy, phát ra tiếng kêu “chi chi”.
Từ lúc bị Tô Yên ném ra ngoài, nó vẫn nằm yên chỗ đó không nhúc nhích.
Chết rồi sao? Tô Yên nghi hoặc.
Con chuột biến dị này nhìn qua trông rất khoẻ mạnh, cái chân của nó còn dài như cẳng chân cô vậy.
Tô Yên muốn đi qua nhìn nhưng lại bị Hoặc Vưu kéo lại. Hắn lên tiếng
“Dùng cái này ném nó một cái rồi nhìn xem.”
Tô Yên tiếp nhận cục đá to tướng từ bàn tay hắn. Giơ tay, ném vào người con chuột. Khi cục đá sắp rơi trúng người nó. Con chuột biến dị bỗng nhiên bạo khởi, nhanh chóng chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639362/chuong-1387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.