Tô Yên đơn giản mà thô bạo.
Tiểu Hoa nghĩ tới lúc Quân Vực đại nhân vô cớ gây rối với ký chủ. Tức khắc liền rõ ràng. Quả nhiên, em trai chính là em trai. Nên đánh thì vẫn đánh.
Một giờ sau, phi hạm khởi hành. Tô Yên nghĩ nghĩ, vẫn gửi tin nhắn cho Hoắc Vưu
“Sao anh không tới? ”
Chẳng lẽ vì tính khí hắn không tốt nên không ai cần?
Tin nhắn gửi đi rất lâu cũng không thấy hồi âm.
Từ trường quân đội đế đô đến Thâm Lam tinh mất một ngày một đêm. Vì vậy mọi sinh viên có thể lên khoang vũ trụ để nghỉ ngơi.
Tô Yên đứng dậy, đi vào khoang vũ trụ. Lúc này, lộ trình tới Thâm Lam tinh đã được hơn phân nửa. Vào khoang vũ trụ ngủ một giấc, lúc tỉnh lại, hẳn là sẽ đến.
Đang đi, phía sau liền truyền đến một trận cười đùa
“A? Vị này có phải là duy tu sư rác rưởi ban F thành công leo lên người Tô Kiêu đúng không?”
“Thật không biết tốt xấu.”
“Cũng không nhìn xem năng lực của mình. Nếu Tô Kiêu xảy ra sơ suất gì, có bán cô ta cũng không đủ bồi.”
Một đám nữ sinh tụ tập bên nhau. Một câu một câu tiếp theo một câu châm chọc.
Tuy không nói trực tiếp với Tô Yên, nhưng mỗi câu đều hướng về cô.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Tô Yên dừng bước, liếc các cô một cái. Nghiêm túc nói
“Rất ghen ghét sao?”
Cô nhẹ nhàng nói ra bốn chữ, lập tức chọc trúng tâm tư mấy thiếu nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639359/chuong-1384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.