Tiểu Hồng trừng lớn đôi mắt long lanh, nghi hoặc
“Vì sao lại phải đi? Ta còn chưa xem đủ đâu?”
Tô Cổ nâng tay lên, nắm chặt cái đuôi rắn đang quấn trêи cánh tay mình.
Một lời cũng không nói, trực tiếp kéo Tiểu Hồng đi.
Tiểu Hồng vừa bị kéo đi liền không phục, ồn ào lên tiếng.
“Ta muốn giúp Yên Yên đánh kẻ địch, ta không muốn đi.”
Tô Cổ vừa kéo đuôi nó, vừa nhàn nhạt mở miệng.
“Trời sắp mưa.”
Tiểu Hồng sửng sốt một hồi lâu.
Ngẩng đầu nhìn lên trời.
Bầu trời so với lúc nãy càng thêm mịt mờ.
Sau đó, lực chú ý của Tiểu Hồng từ bầu trời xám xịt sang Tô Yên từ nãy tới giờ vẫn luôn im lặng không nói chuyện.
Nó im lặng ba giây, sau đó liền nói
“Ồ vậy chúng ta mau đi thôi, Yên Yên chắc chắn không cần chúng ta hỗ trợ đâu.”
Nó sợ đi chậm một chút sẽ bị Yên Yên đánh chết mất.
Kết quả là, Tô Cổ kéo Tiểu Hồng rời đi, nhưng cũng không đi quá xa.
Hai đứa nó kéo nhau đi vào một cái hang có thể tránh bị ngộ thương, nhưng lại có thể nhìn rõ tất cả các tình huống ngoài kia.
Xảy ra vấn đề còn kịp chạy đến chi viện cho Yên Yên.
Tô Yên quét một vòng.
Nàng đang tìm người.
Một người là giáo chủ Ma giáo đương nhiệm.
Người còn lại là Bạch Thánh.
Nàng đến để đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh, giúp Bạch Thánh kế thừa ngôi vị giáo chủ Ma giáo.
Ngay lúc này có một hơi thở ập tới.
Lâm Nhu mặc một thân y phục đỏ tím, xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639307/chuong-1332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.