Hắn ngẩng đầu.
Chỉ thấy một cô nương nhìn qua như là đệ tử chính đạo, đứng trước mặt hắn.
Tô Yên bỗng nhiên lên tiếng
“Ngươi là Bạch Thánh?”
Thân thể Bạch Thánh nháy mắt cứng đờ, không nói một lời.
Tô Yên thấy hắn ta không nói lời nào, xem như là đúng, liền móc ra hai quả Chu Tiên trong túi đưa cho hắn.
Sau đó nói
“Dưỡng thương cho tốt.”
Vừa dứt lời, mặt trời cũng bắt đầu lấp ló đằng chân trời xa xa.
Một tia nắng sớm chiếu lên mặt đất. Sắc trời chậm rãi sáng lên.
Bạch Thánh cảm thấy ánh sáng này làm hắn đau mắt.
Chỉ có thể nghe được âm thanh nữ nhân này nói.
Hắn mở miệng ra, muốn hỏi tên nàng.
Bỗng nhiên lại nghe thấy tiếng ho khan, một âm thanh suy yếu của nam nhân vang lên.
“Chủ nhân”
Tiếng nói vừa dứt, liền thấy nữ nhân trước mặt hắn xoay người rời đi.
Hắn nghe được âm thanh hai người kia nhỏ tiếng nói chuyện.
Âm thanh nam tử suy yếu.
“Chủ nhân, trời đã sáng.”
“Ừ, chúng ta đi thôi, tìm khách điếm.”
“Được.”
Sau đó, tiếng bước chân của hai người kia càng lúc càng xa.
Bạch Thánh lại lần nữa ngất đi.
Tô Yên cùng Phong Huyền đi vào thị trấn bên cạnh núi Quảng An.
Đại khái chỗ này nằm trong phạm vi của Ma giáo nên có thể nhận thấy phong cách với trấn thành hoàn toàn không giống nhau.
Chỗ bọn họ vừa đi qua đã xảy ra một trận chiến, bàn ghế tất cả đều bị đập nát.
Máu chảy thành từng vũng, từng vũng, không có ai tiến lên ngăn cản, ngược lại chỉ có trầm trồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639296/chuong-1321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.