Nhưng mà còn chưa kịp nghĩ nhiều, trong đầu thanh âm Tiểu Hoa đã vang lên
“Ký chủ, chị quay lại chỗ ở một chuyến, có tin vui á ~~~”
“Ân?”
“Ai nha, ký chủ, chị mau trở về.”
Tô Yên xoay ngự kiếm, bay trở lại đỉnh núi.
Nàng vừa đến chỗ ở.
Tiểu Hoa nói
“Ký chủ ký chủ, chị thả Tiểu Hồng ra nhìn xem.”
Tô Yên nâng tay lên.
Cổ tay vừa chuyển.
Tô Cổ liền xuất hiện trước.
Thiếu niên mười một tuổi, mặc y phục màu trắng, bộ dáng thanh lãnh.
Sau đó, nàng liền nhìn đến thứ Tô Cổ ôm trong ngực.
Một cái……ách……không biết là sinh vật gì.
Trong lòng Tô Cổ có một đứa trẻ bảy tám tuổi.
Thân mình trắng nõn, không có mặc quần áo.
Cánh tay kia múp múp, giống hệt củ sen.
Đôi mắt to ngập nước chớp chớp.
Khuôn mặt tròn tròn, combo thêm đôi má phính nhìn chỉ muốn nắn một phen.
Thực đáng yêu.
Đương nhiên, hiệu quả này chỉ thấy khi xem nửa thân trêи.
Lại xem nửa người dưới.
Đuôi rắn dài vằn đỏ đen còn trải trêи mặt đất.
Thỉnh thoảng lắc lư qua lại.
Tiểu mập mạp có đuôi rắn này là ai?
Thực mau, tiểu mập mạp kia liền lên tiếng, âm thanh trẻ con chưa nói sõi
“Yên Yên.”
Nói xong, Tô Yên chớp chớp mắt, mở miệng
“Tiểu Hồng?”
Tiểu mập mạp gật đầu
“Là người ta óh ~.”
tiểu mập mạp này nhìn qua còn rất cao hứng.
“Em biến thành hình người rồi nè.”
Cánh tay trắng bóng lắc lư qua lại, thực vui vẻ.
Tô Yên cúi đầu, nhìn thoáng qua cái đuôi của nó.
Vốn dĩ đồng chí Tiểu Hồng còn đang cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639279/chuong-1304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.