Tô Yên nhìn chằm chằm sổ con, thần sắc có chút hoảng hốt.
Hạ bút cũng có chút run.
Cũng không phải nàng có bệnh gì.
Chỉ là đêm qua ngủ quá muộn, sáng nay lại rời giường từ sớm vào triều.
Mệt mỏi.
Tư Đồ Tu từ ghế bên cạnh đứng dậy.
Ngồi xuống trêи long ỷ, dựa gần Tô Yên.
Hắn cúi đầu, giọng nói trầm thấp
“Bệ hạ mệt sao?”
Tô Yên gật đầu
“Ừ”
Hắn duỗi tay để ở bên hông Tô Yên.
Nhẹ nhàng xoa bóp eo cho nàng.
Hắn ngậm ý cười
“Có lẽ là bệ hạ hôm qua mệt quá rồi.”
Tô Yên hồi thần, sau đó lắc đầu
“Không phải.”
“A?”
“Là mỗi ngày đều mệt.”
Tô Yên cảm thấy mình bị ép khô rồi.
Tư Đồ Tu nghe xong, ôm Tô Yên cười ra tiếng
“Bệ hạ đây là khen ngợi thần?”
Tô Yên liền khốn đốn.
Bút lông trong tay không biết bị người ta cầm đi từ khi nào.
Sau đó, nàng dựa vào trong lòng ngực hắn ngủ.
Tư Đồ Tu đợi nửa ngày, mãi không thấy người trong lòng mở miệng trả lời.
Cúi đầu liền thấy Tô Yên đã ngủ.
Hắn cười nhẹ, cúi đầu hôn lên trán của nàng.
Ôm nàng điều chỉnh một tư thế thoải mái.
Nhìn mấy chồng tấu chương bên cạnh.
Hắn duỗi tay lấy một quyển qua, mở ra.
Nữ đế đại nhân game over, Hoàng Phu thượng vị.
Một bàn tay hắn ôm nữ đế đại nhân, một bàn tay lưu loát phê tấu chương.
Tô Yên ngủ đến say sưa.
Bộ dáng hoàn toàn mặc kệ cho hắn bố trí.
Hiện giờ thiên hạ thái bình.
Khu vực ngập úng lũ lụt ở phía Nam cũng đã được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639270/chuong-1295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.