Ánh mắt Tư Đồ Tu đen nhánh, nhìn không ra hắn đang suy nghĩ cái gì.
Tô Yên kéo kéo tay áo hắn, nghiêm túc nói
“Ta sẽ bảo hộ nó thật tốt mà.”
Tư Đồ Tu bị khẩu khí của nàng chọc cho muốn bật cười.
Hắn nỗ lực duy trì biểu tình trêи mặt.
Lên tiếng
“Nữ đế đại nhân cùng với bổn vương đâu có quan hệ gì?”
Tô Yên nhấp môi.
Thế này cũng không được.
Thế kia cũng không được.
Nàng rõ ràng là hoàng đế.
Vì cái gì còn phải dỗ dành hắn?
Hơn nữa nhìn dáng vẻ của hắn, căn bản là không muốn tha cho nàng.
Tô Yên liền cầm Phật châu đặt vào trong túi tiền, lại lần nữa treo ở bên hông.
Sau đó ngồi xuống, thanh âm rầu rĩ
“Nhϊế͙p͙ Chính Vương đại nhân tới nơi này có chuyện gì?”
Tư Đồ Tu bị biến hóa của nàng làm cho sửng sốt.
Hỏa khí của hắn sớm đã tiêu tan, nay lại rục rịch trỗi dậy.
Khẩu khí trở nên quái quái
“Bổn vương không thể có chuyện?”
Tô Yên lại lột kẹo ăn.
Trầm mặc.
Dù sao nói như thế nào đều không đúng.
Nàng vẫn là không nói nữa.
Kết quả nàng không nói lời nào, vị Vương gia kia lại không tính toán buông tha cho nàng.
Tư Đồ Tu tới gần Tô Yên, ngồi xuống gần ghế đá.
“Nghe nói nữ đế đại nhân thân thể có bệnh nhẹ. Không biết là có vấn đề gì?.”
Tô Yên cắn viên kẹo, chậm rì rì trả lời
“Thân thể ta không có việc gì.”
Tư Đồ Tu ngậm ý cười, nhướng mày
“Dù sao nữ đế đại nhân cũng đã từng niết hơn trăm cân hạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639251/chuong-1277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.