Tô Yên thấy bộ dạng hắn âm khí nặng nề.
Nàng muốn giải thích
“Ta, không có.”
Tư Đồ Tu ngữ điệu mỏng lạnh
“Nàng không lừa bổn vương?”
Tô Yên dừng một chút
“Ta có lừa chàng.”
Nghe chính miệng nàng thừa nhận lừa dối hắn, Tư Đồ Tu liền có chút muốn bóp chết nàng.
Hắn gắt gao túm cánh tay Tô Yên.
“Cố ý cứu ta, tiếp cận ta, cố ý nói thích ta, làm ta không đề phòng. Lợi dụng thân vận thị vệ Vương Phủ tiến vào hoàng cung, đoạt lại thân phận của mình. Nữ đế đại nhân mưu kế cao siêu a.”
Rõ ràng ngữ điệu hắn rất hòa hoãn, nhưng mỗi câu nói ra đều mang theo âm khí dày đặc.
Đại khái là quá tức giận, thế cho nên lần đầu tiên không xưng là bổn vương, mà là xưng ta.
Tô Yên sửng sốt.
Nàng lắc đầu
“Ta không lừa chàng.”
Hiển nhiên hắn đã hiểu lầm cái gì rồi.
Hắn nhéo nàng cằm, khoé môi mỏng gợi lên
“Ồ? Phải không? Lại một câu, không có gạt ta?”
Hắn bỗng nhiên cười
“Nữ đế đại nhân cũng không nên nói, nàng là thiệt tình thích bổn vương. Bổn vương không có kiên nhẫn cùng ngươi chơi trò gia đình.”
Nói xong, hắn đứng thẳng người, buông lỏng bàn tay đang lôi kéo Tô Yên.
“Xích Tinh.”
“Có thuộc hạ.”
“Có người ý đồ giả mạo nữ đế đại nhân, hiện đã bị bắt, dẫn đi hậu thẩm.”
Tô Yên cho rằng mình sẽ bị bắt mang đi.
Kết quả, một nén nhang sau.
Ngự Thư Phòng được dọn dẹp sạch sẽ.
Long bào được treo trêи giá nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh.
Tô Yên một mình một người đứng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639248/chuong-1274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.