Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Ngược lại là nghiền ngẫm nhìn nàng nhiều một chút
"Cô nương vừa cứu bổn vương một mạng."
Tô Yên gật đầu
"Đúng vậy."
Còn may nàng gia tăng giá trị thể lực lên không ít.
Nếu để Tiểu Hoa biết, khẳng định nó sẽ sặc chết.
Với giá trị thể lực của ký chủ, hắc y nhân kia vốn không phải là đối thủ.
Tư Đồ Tu nhìn nàng ngốc nghếch đứng kia.
Không biết vì sao lại có chút hứng thú.
"Ngươi muốn bổn vương ban thưởng gì cho ngươi?"
Âm thanh hắn rất dễ nghe.
Tô Yên nghiêm túc
"Cái gì cũng có thể sao?"
Tư Đồ Tu vân vê vòng Phật ngọc trong tay
"Chỉ cần bổn vương có thể."
Mắt Tô Yên mang theo chút ánh sáng, nhẹ giọng nói
"Có thể đưa ta đến kinh thành không?"
Nơi này cách kinh thành còn khá xa.
Nếu đi bộ ít nhất phải mất một ngày đường.
Tư Đồ Tu lười biếng cười
"Còn gì nữa?"
"Không có."
Tô Yên ngoan ngoãn trả lời.
Tiểu Hoa lập tức dâng chiêu cho ký chủ của mình
"Ký chủ, là chính hắn nói cái gì cũng được, nếu không, chị bảo hắn ngủ với chị một đêm?"
Trải qua mấy trăm năm rèn luyện, giới hạn chừng mực của Tiểu Hoa đột phá càng lúc càng lớn.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Trước kia mỗi lần nghĩ cách để nàng thân cận với nam chủ đều sẽ ngượng ngùng xấu hổ.Tư Đồ Tu xoay từng hạt châu trong tay, môi mỏng còn mang theo ý cười.
"Ý của ngươi là, giá trị của bổn vương cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639222/chuong-1248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.