An Đồng, An Túc rất nhanh đã rời đi.
Trong phòng lại khôi phục an tĩnh.
Chỉ còn lại Tô Yên và Quân Vực còn đang ngủ.
Tô Yên cúi đầu, kéo tay Quân Vực.
Ngón tay để ở trên mạch đập của hắn.
Mạch bình thường, không có vấn để gì.
Cô duỗi tay cầm lấy bình sứ trắng.
Sau đó nhắm hai mắt lại.
Lát sau, tô Yên mở to mắt.
Không biết vì sao, đôi mắt đen nhánh biến thành màu vàng.
Cô nắm chặt tay.
Trong đó như có máu chảy ra.
Chỉ có điều màu sắc rất kỳ quái.
Nhìn qua thì là màu đỏ tươi, không có gì lạ.
Nhưng nhìn kỹ, còn thấy lẫn cả sắc vàng lấp lánh.
Ngay lúc này, Quân Vực rên lên một tiếng.
Tô Yên lập tức thu hồi tay.
Giọt máu rơi trên mặt đất, vẫn chưa kịp rơi vào trong bình sứ.
Cô lấy máu trên tay, tuỳ tiện bôi lên sô pha.
Đôi mắt dần dần khôi phục màu đen.
Tô Yên cúi đầu nhìn Quân Vực.
Hai bên lông mày hắn giãn ra.
Gương mặt cũng không còn thống khổ như trước nữa.
Tiểu Hoa vội vàng kết nối với Tô Yên.
"Ký chủ, chị lấy thần lực nuôi hắn? Tiểu Hoa biết chị áy náy.
Nhưng chị cũng không thể dùng mạng của mình đổi mạng cho hắn chứ."
Lực chú ý của Tô Yên vẫn luôn ở trên người Quân Vực. Thấy hắn lại ngủ say.
Cô lúc này mới chuyển dời đến lời nói của Tiểu Hoa.
Nghi hoặc
"Ta vì sao phải áy náy?"
Tiểu Hoa sửng sốt
"Ký chủ, chị chẳng lẽ không phải vì biết hắn bảo vệ mình cực khổ, lại còn bị trọng thương, bị cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639216/chuong-1242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.