Trách không được mấy đứa nhỏ không thân thiết với cô.
Hoá ra là không phải ruột thịt.
Chỉ cần có Tống Du Cảnh, về sau cô sẽ sinh thật nhiều con cái.
Mỗi một đứa khẳng định sẽ cực kỳ đáng yêu.
Tô Thủy bắt đầu nhắm mục tiêu vào Tống Du Cảnh
"Cô thông đồng với chồng tôi, việc này cô giải thích như thế nào?"
Tô Yên nghĩ nghĩ, móc điện thoại di động ra, mở album ảnh.
Sau đó đưa tới trước mặt Tô Thuỷ.
Tô Thuỷ lập tức ngây ngẩn cả người.
"Cô... kết hôn rồi?"
"Cùng Tống Du Cảnh."
Tô Thủy lập tức đứng lên
"Tôi mới là vợ của hắn!!"
Tô Yên lắc đầu
"Người cô thích không phải hắn."
Ánh mắt Tô Thủy như muốn phun độc
"Như thế nào? Các người một đôi cẩu nam nữ còn muốn ấn cho tôi cái tội danh ong bướm lẳng lơ??"
Tô Yên ngẩng đầu, nhẹ nhàng nhìn cô ta.
Ánh mắt thật xa cách.
Lúc này có hai người đi vào quán cà phê.
Người đàn ông có hơi gầy gò, nhìn khá anh tuấn.
Khoác cánh tay hắn ta chính là một vị phu nhân.
Mỗi một thứ mặc trên người đều là tinh phẩm.
Tô Yên giơ tay
"Cô nhìn họ đi."
Tô Thủy theo ánh mắt Tô Yên nhìn qua.
Trong nháy mắt, cả người cô ta cứng đờ, chỉ cảm thấy trái tim đau lợi hại.
Tô Thủy nhìn người đàn ông kia.
Hắn là ai?
Trong đầu Tô Thủy hiện lên vô vàn kí ức.
Cô ta cơ hồ là buột miệng thốt ra
"Doãn Hưng!"
Tô Yên uống một ngụm cà phê. Lên tiếng
"Nhớ ra rồi sao?"
Cô hỏi nghiêm túc.
Tô Thủy đau đớn ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639212/chuong-1238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.