Một giây đồng hồ sau.
Lửa bùng lên, hừng hực thiêu đốt.
Vật thể màu đen kia phát ra tiếng kêu sắc nhọn chói tai.
Phảng phất như có thứ gì muốn chạy thoát ra ngoài.
Cuối cùng bị Tiểu Hồng nhanh chóng phun ra một ngọn lửa thiêu thành tro tàn.
Tiếng kêu nó càng ngày càng yếu dần, cuối cùng bị thiêu đến không còn sót lại cái gì.
Bên cạnh, Giffy ho khan một tiếng.
Lửa giận công tâm, phun ra một ngụm máu tươi.
Giffy giãy giụa từ trên mặt đất đứng lên.
Cười lạnh một tiếng
"Chủ Thần đại nhân thủ pháp thật cao cường."
Tô Yên hạ mí mắt, mím môi, trên mặt lộ ra vẻ không kiên nhẫn.
Dù cho cô mặc một thân quần áo bệnh nhân cũng không thể che giấu được hơi thở xao động trên người.
Ngón tay Giffy lướt nhanh trên phím dương cầm.
Đập xuống thật mạnh.
Tiếng đàn dương cầm phát ra chói tai.
Giffy gằn từng chữ từng chữ, như là đang phun độc
"Giffy ở chỗ này mong rằng lần tiếp theo Chủ Thần đại nhân vẫn sẽ may mắn như bây giờ."
"Hy vọng lần sau gặp lại, Chủ Thần đại nhân vẫn khí phách như cũ."
Tô Yên nâng mí mắt
"Lần sau gặp mặt?"
Cô mất kiên nhẫn lôi kéo cổ áo của mình.
Băng gạc trắng trên cổ bởi vì đánh nhau nên đã rơi xuống, lộ ra miệng vết thương.
Vì cô lôi kéo cổ áo, miệng vết thương cực kỳ dễ thấy.
Giọng nói Tô Yên không kiên nhẫn
"Vận may lần sau của ta có hay không, ta không biết. Nhưng ngươi, đã không còn lần sau nữa rồi."
Vừa dứt lời.
Phanh!
Hai chân Giffy lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639188/chuong-1214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.