Tô Tiểu Mộng mờ mịt chớp mắt một cái.
Lớp một?
Nó nói một cách nghiêm trang
"Em còn chưa đi nhà trẻ."
Chẳng lẽ không phải nên bắt đầu đi học từ nhà trẻ trước sao?
Nhà trẻ có bánh quy nhỏ, lớp một không có.
Tuy rằng chỉ là ngắn ngủi mấy năm.
Nhưng đồng chí Mộng Yểm lại nhớ mãi không quên, ký ức khắc sâu với bánh quy nhỏ ở nhà trẻ.
Tiểu Hoa ở bên cạnh thật cao hứng, hưng phấn ra tiếng
"Tô Tiểu Mộng! Ta cũng học lớp một. Chúng ta có thể cùng đi học nha."
Tô Cổ liếc mắt hai nhóc kia.
Thế này là để tiện đường có thể đóng gói cùng đưa đi một lần đúng không?
Tô Cổ sờ sờ đầu Tiểu Hồng.
"Tê tê tê tê tê"
Ta cũng muốn đi học cùng mọi người, hình như rất thú vị a.
Tô Cổ nghĩ đến Tiểu Hồng đến bây giờ còn chưa học xong [Tinh Mãng Quyết].
Hắn duỗi tay, nắm miệng Tiểu Hồng.
Thanh âm lãnh đạm
"Không, ngươi không muốn."
Tô Tiểu Hồng trừng mắt to nhìn Tô Cổ.
Chỉ có thể dùng cái đuôi không ngừng vỗ cánh tay Tô Cổ.
Một đường về đến nhà, tới gara.
Tiểu Hoa liền lôi kéo Tô Tiểu Mộng chạy tới phòng mình.
Gấp không chờ nổi muốn khoe khoang đồ chơi của mình một phen.
Tô Cổ đeo cặp sách, cũng chậm rì rì rời đi.
Sau đó, Tô Yên cùng Tống Du Cảnh xuống xe.
Tô Yên vòng qua đầu xe, giữ chặt cánh tay Tống Du Cảnh.
Ngẩng đầu hỏi
"Anh thích trẻ con không?" Tống Du Cảnh trầm mặc trong chớp mắt
"Không thích."
Sau đó hắn lại nói
"Nếu dùng thuốc khử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639155/chuong-1181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.