Doãn Hưng nghe xong, sửng sốt.
Tiếp theo, trên mặt hiện lên vẻ không thể tin tưởng
"Bảo bối, em, em tại sao lại nói như vậy?"
Tô Yên nghi hoặc
"Anh cảm thấy tôi sẽ nói như thế nào?"
Cô vừa dứt lời, Doãn Hưng lại bị nghẹn một chút.
Mỗi lần cô mở miệng nói chuyện, đều ngoài dự đoán của Doãn Hưng khiến hắn không biết tiếp kiểu gì.
Làm cho Doãn Hưng có chút ảo giác.
Đây vẫn là cô gái trong điện thoại mê luyến hắn trước kia sao?
Doãn Hưng liếc mắt đưa tình
"Bảo bối, anh yêu em."
Tô Yên chớp chớp mắt
"Cho nên, anh không muốn đòi tiền?"
Ánh mắt Doãn Hưng chân thành
"Anh trước nay đều không phải thích tiền của em, anh thích chính là con người của em. Em chân thành, em thiện lương, em đáng yêu, dù em khóc cũng thực xinh đẹp."
Tô Yên vừa nghe liền lộ ra nụ cười nhạt.
"Ân, anh không cần tiền cũng khá tốt."
Đây là hắn nói không cần.
Cái cô chú ý hình như khác với suy nghĩ của Doãn Hưng.
Trong lòng hắn ta có cảm giác nữ nhân này càng ngày càng không chịu khống chế của mình.
Hắn liếc mắt đưa tình, lẩm bẩm
"Bảo bối, anh chỉ yêu một người."
Nói xong, cúi người liền muốn hôn cô.
Tô Yên lui sau một chút.
Biểu tình không có gì biến hóa.
Cô nghiêm túc nói
"Nếu không cần tiền, tôi đây cũng không muốn tiếp tục liên hệ với anh, về sau không cần gọi điện thoại cho tôi, cũng không cần liên hệ với tôi."
Nói xong, Tô Yên đứng lên.
Doãn Hưng trên mặt sốt ruột
"Bảo bối! Em làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639149/chuong-1175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.