Edit: Ngọc Liên
Beta: Tinh Niệm
Tô Yên cúi đầu nhìn bàn tay mình, nhỏ giọng nói
"Em muốn nắm tay anh, làm sao bây giờ?"
Tống Du Cảnh nghe vậy, lỗ tai giật giật.
Hắn cúi đầu.
Thấy lực chú ý của Tô Yên vẫn luôn ở trên cổ tay mình.
Hắn lạnh như băng ra tiếng
"Nếu không gây trở ngại thì có thể tháo đi."
Tô Yên ngẩng đầu
" Thật sao?"
Năm phút sau.
băng gạc trên tay Tô Yên bị tháo xuống cũng kha khá.
Trừ bỏ quấn quanh hai lòng bàn tay.
Nhưng cũng không khó hoạt động như trước nữa.
Hơn nữa băng gạc trên má cũng đều được tháo xuống.
Tống Du Cảnh hạ kéo trong tay xuống.
Mở ra mấy vết thương đều đã kết vảy.
Miệng vết thương của Tô Yên nhỏ, nhìn qua giống như là bị bắn mỡ vào da vậy.
Trừ bỏ ảnh hưởng đến mỹ quan, kỳ thật cũng không có gì đáng ngại.
Tháo xuống xong, Tô Yên liền kéo lại tay Tống Du Cảnh.
Hắn cúi đầu
"Làm gì?"
Thanh âm lạnh băng như cũ.
Nhưng mà Tô Yên cầm tay hắn, hắn vẫn không hề chán ghét mà tránh thoát.
Cô hỏi nghiêm túc
"Em tặng quà anh thích không?"
Tống Du Cảnh mặt vô biểu tình
"Bình thường."
"Vậy anh thích nhất cái nào?"
Tống Du Cảnh muốn nói những món đồ đó đều thực vướng víu, rất vướng chỗ.
Hắn cái nào cũng không thích.
Nhưng là thấy Tô Yên nghiêm túc hỏi hắn như vậy.
Lời tới bên miệng không nói ra được.Hắn chỉ lạnh băng phun ra hai chữ
"Hoa hồng."
Tô Yên vẫn luôn cho rằng con gái mới thích hoa hồng.
Không nghĩ tới hắn cũng thích.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639135/chuong-1161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.