Edit: hhhhhh
Beta: Tinh Niệm
Tống Du Cảnh cúi đầu, tiếp tục viết.
Nói
"Nếu không còn chuyện gì, mời ra ngoài."
Tô Yên nghiêm túc
"Còn một việc."
Tống Du Cảnh không nói chuyện.
"Em nằm viện, hai ngày này muốn anh đưa Tô Cổ và Tô Tiểu Hoa tới trường học."
"Tô Cổ là ai? Tô Tiểu Hoa là ai?"
Nghe giọng nói lạnh nhạt của Tống Du Cảnh.
Hiển nhiên, hắn không phải giả vờ, mà là thật sự không biết.
"Là em trai của em, bọn họ hôm trước mới chuyển tới sống cùng chúng ta."
Đang nói, hộ sĩ gõ cửa, vội vã đi vào.
"Bác sĩ Tống, có tình huống đột xuất ở giường số 13!"
Tống Du Cảnh đứng dậy khỏi chỗ ngồi, Tô Yên mau chóng nghiêm túc nói
"Đó là quà tặng anh, nhớ mở."
Sau đó cô đi ra ngoài.
Cô biết hắn đang rất vội, liền không quấy rầy nữa.
Cô đi về phòng bệnh của mình.
Bộ dáng khập khiễng vì mắt cá chân phải bị thương.
Ba ngày sau.
Tô Yên vẫn còn nằm viện.
Bởi vì cô tự tiện xuống giường đi lại trong vài ngày qua, làm cho mắt cá chân bị trẹo sâu hơn.
Hiện giờ, mắt cá chân phải của Tô Yên sưng như cái màn thầu.
Cô nằm trên giường, xem tạp chí thời trang mới nhất.
Bên cạnh, Tiểu Hoa phàn nàn
"Chị, đừng để hắn đưa em đi được không?"
"Ân?"
"Là Tống Du Cảnh, em không muốn hắn đưa em đi học!!"
Nói xong, Tiểu Hoa nước mắt lưng tròng được Tô Yên ôm vào lòng.
"Tại sao?"
Tô Yên còn rất nghi hoặc, vừa mới bắt đầu đã không vui sao? "Hắn muốn em trùm bao nilon ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639121/chuong-1148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.