Edit: Diên Diên
Beta: Tinh Niệm
Tô Yên đi lên trước, gõ gõ cửa.
Tiếng gõ mõ bên trong tạm dừng một chút
"Mời vào."
Một giọng nói ôn hòa của nữ tử vang lên.
Nàng đẩy cửa đi vào.
Liền nhìn thấy một nữ ni cô mặc áo bào của chùa Tĩnh An, quỳ gối trước mặt Bồ Tát, thành kính gõ mõ.
Mùi hươmg khói thổi qua trước mũi.
Nữ ni cô kia quay đầu lại.
Khi nhìn thấy người đến là Tô Yên, nàng sửng sốt, sau đó đôi mắt liền đỏ lên.
"Yên, Yên nhi?"
Trong mắt có sự kinh ngạc trộn lẫn vui mừng.
Sau đó nữ ni cô đứng lên, đi lên phía trước ôm chầm lấy Tô Yên.
Tô Yên dừng một chút, nói một tiếng
"Nương, ta tới xem người."
Đại khái là Tô Yên xuyên vào thân thể của nguyên chủ, rốt cuộc vẫn bị cảm xúc của nguyên chủ ảnh hưởng.
Thế cho nên khi nàng nói ra lời này cũng không phải là cố tình, mà là tự nhiên nói ra.
Nữ ni cô dùng sức gật đầu
"Ai, trở về là tốt, trở về là tốt."
Vừa nói hốc mắt càng trở nên hồng hồng.
Thanh âm nghẹn ngào, một tiếng một tiếng mang theo vô tận tưởng niệm.
Hai tay Tô Yên rũ xuống ở bên người, chậm rãi nâng lên.
Ôm lấy nữ ni cô, nàng nói
"Nương, đừng khóc."
Giờ ngọ, mặt trời lên cao chiếu sáng ở một góc hẻo lánh trong chùa Tĩnh An, chiếu vào trên người hai mẹ con.
Ấm áp mà an tĩnh.
Nàng cùng mẫu thân của nguyên chủ ở bên nhau một ngày.
Nghe mẫu thân của nguyên chủ giải thích làm sao tới được nơi này.
Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639107/chuong-1134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.