Edit: Diên Diên
Beta: Tinh Niệm
Hoa Vô Khuynh đầu tiên là bọc mình kín mít, sau đó liền bắt đầu dựa vào người Tô Yên.
Tay hắn dính máu kéo lấy tay của Tô Yên.
Đôi mắt đen nhánh cứ như vậy thẳng tắp nhìn nàng.
Tô Yên nhận thấy được động tĩnh, mở to mắt nhìn.
Trên cơ bản có thể nói là Hoa Vô Khuynh thẳng tắp đè nặng lên người nàng.
Nàng ôm lấy người, nhìn qua không có chút nào cố sức.
Lên tiếng
"Vì sao muốn làm mình bị thương?"
Hoa Vô Khuynh không nói lời nào.
Hai người cứ như vậy nhìn nhau.
Thật lâu sau, thân thể Hoa Vô Khuynh bắt đầu cứng còng, ánh mắt hắn đen nhánh sâu kín
"Dù cho nàng ghét bỏ ta, ta cũng sẽ không cho phép nàng rời đi."
Tô Yên nghe lời hắn nói, im lặng trong chốc lát.
Ghét bỏ?
Hắn vì sao đột nhiên có ý nghĩ như vậy??
"Em không có ghét bỏ chàng."
"Nàng có."
Nếu như không chê, nàng sao phải rời khỏi?
Tô Yên trên cơ bản đã đoán được hắn suy nghĩ cái gì.
Tô Yên
"Em chỉ là đi ra ngoài để bình tĩnh một chút."
Lời này rơi vào tai của Hoa Vô Khuynh, hoàn toàn thay đổi thành một ý khác.
Giọng hắn khàn khàn, mặt không biểu tình.
Cũng không biết vì sao, nghe tới chỉ cảm thấy có chút ủy khuất
"Nếu không chê, nàng đi ra ngoài bình tĩnh làm cái gì?"
Tô Yên
"Bởi vì chàng bị thương, em thực tức giận."Hoa Vô Khuynh suy nghĩ thật lâu.
"Nàng nói cái này là có ý gì?"
Nàng tức giận?
Nàng vì sao lại tức giận?
Tô Yên ôm hắn đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639103/chuong-1130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.