Edit: Minh Anh
Beta: Tinh Niệm
Tô Yên cùng Hoa Vô Khuynh từ đi xuống khỏi xe ngựa.
Vào khách điếm.
Nàng đầu tiên là dàn xếp tốt cho Hoa Vô Khuynh.
Tiếp theo nói
"Em đi vào trong thôn, một lát sẽ về."
Hoa Vô Khuynh kéo tay Tô Yên, không có ý muốn buông
"Ta muốn đi cùng nàng."
Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát, lắc đầu
"Chàng chờ ở chỗ này."
Chắc Phong Chỉ cũng ở đằng kia.
Nàng sợ vào đó sẽ gặp mấy người biết thân phận thật sự của Hoa Vô Khuynh.
Hoa Vô Khuynh cũng không buông tay, hơn nữa còn nói đến hợp tình hợp lý
"Ta muốn đi theo nàng."
Từ ngày Tô Yên nói hắn có thể làm những chuyện giống như trước kia.
Phong cách của Hoa Vô Khuynh từ một người mặt than biến thành người nói nhiều, còn luôn thích yêu cầu rất nhiều.
Tô Yên thấy hắn nhất định phải dính lấy mình.
Suy nghĩ trong chốc lát
"Đi cũng được, nhưng chàng phải che mặt."
Hoa Vô Khuynh vừa nghe liền không vui.
Hắn ở đằng kia buồn buồn, không nói lời nào.
Tô Yên nhìn hắn
"Vậy chàng là muốn mang theo khăn che mặt đi cùng em, hay là muốn ở chỗ này chờ em trở về?"
Hoa Vô Khuynh nghĩ nghĩ
"Ta muốn không đeo theo khăn che mặt đi theo nàng."
Đúng thật là có ký ức cùng không có ký ức rất khác biệt.
Thực khoonh dễ lừa a.
Trước kia Tô Yên còn sợ người khác bắt hắn đi thanh lâu.
Nhìn dáng vẻ hiện giờ, cũng không cần quá lo lắng.
Tô Yên móc ra một chiếc khăn tay từ tay áo, thoáng gập một chút, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639096/chuong-1123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.