Edit: Diệc Linh
Beta: Tinh Niệm
"Giết ta, ngươi không thể thoái thác tội của mình."
Huyền Dã cười lạnh.
"Ngươi không phải do ta giết chết, mà là bị thích khách giết."
Vừa dứt lời, một bóng người đã nhảy từ trên trần xuống.
Thẳng tắp đâm tới Tô Yên.
Huyền Dã tính toán cũng thật kĩ càng.
Dược trong cơ thể Tô Yên đang phát tán.
Dù cho nội lực nàng thâm sâu thì như thế nào.
Hiện giờ nội lực không thể khai triển, còn không phải như sơn dương đợi làm thịt?
Ban đầu, Huyền Dã cũng không phải là muốn giết nàng.
Chỉ là muốn để nàng không cách nào tham gia tranh đoạt vị trí minh chủ võ lâm.
Ai lại ngờ, nàng vậy mà lại điều tra sự kiện hạ độc kia trong thôn.
Không chỉ như thế, còn tra được hắn.
Kết quả, chỉ có con đường chết.
Khắc với hắn nghĩ.
Phanh!
Thích khách kia bị quăng ngã ra cửa.
Vứt ra xa hơn mười mét, hung hăng nện trên mặt đất.
Đồng thời nghe được có thanh âm truyền đến.
"Đã xảy ra chuyện!"
Là tiếng của Phong Chỉ.
Người đầu tiên lọt vào trước mắt Tô Yên là Hoa Vô Khuynh.
Đôi mắt hắn vẫn không nhúc nhích, chỉ nhìn chằm chằm Tô Yên.
Quét từ trên xuống dưới.
Cho đến khi xác nhận nàng không có việc gì.
Hắn buông mí mắt.
Đi đến trước mặt nàng.
Duỗi tay, giữ lại vạt áo nàng.
Hắn nhớ lại bộ dạng của mình lúc mất trí nhớ.Sau đó há mồm.
"Yên Yên, ta nhớ nàng"
Nói xong, liền ngậm miệng lại.
Rất kỳ quái, sao hắn có thể nói thuận miệng như vậy.
Tô Yên nghiêm túc gật gật đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639084/chuong-1111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.