Edit: Vio
Beta: Tinh Niệm
Sáng sớm hôm sau, Tô Yên ngủ dậy liền thấy được khuôn mặt phóng đại của Hoa Vô Khuynh.
Nàng sửng sốt.
Hoa Vô Khuynh lên tiếng
"Yên Yên ~, nàng tỉnh rồi."
Tô Yên xem hắn, lại nhìn bên tai hắn cài theo đóa hoa đỏ thẫm.
Nàng sửng sốt
"Chàng ······"
Hoa Vô Khuynh cười cong mặt mày
"Bọn họ nói ta cài hoa lên đi tìm nàng, nàng sẽ rất vui."
Tô Yên nhìn bộ dạng ngốc hề hề của hắn.
Ngồi ngay ngắn lại.
Hoa Vô Khuynh hỏi
"Nàng thích không?"
Trong mắt hắn mang theo ánh sáng.
Xem ra, hắn thực để ý câu trả lời của Tô Yên.
Tô Yên gật đầu
"Ân, thích."
Nói xong, nàng bỗng nhiên dán qua, ở trên môi hắn hôn một cái.
Bẹp một ngụm.
Hoa Vô Khuynh ngây ngốc ở đằng kia.
Tô Yên thực nghiêm túc nói
"Chàng còn đẹp hơn hoa."
Vừa nói xong, Hoa Vô Khuynh lập tức liền gục ở trên chăn sau đó lăn lộn một trận.
Lông mi hắn run run, ngẩng đầu nhìn Tô Yên.
Sau đó vừa cao hứng, vừa ngượng ngùng dời ánh mắt.
Tô Yên nhìn bộ dáng của hắn.Nàng hôn hắn.
Hắn thực vui vẻ.
Ân, biết vậy nên hôn sớm hơn.
Nghĩ vậy, Tô Yên xuống giường.
Mà Hoa Vô Khuynh một mình không ngừng lăn lộn ở trên giường.
Thỉnh thoảng kêu Tô Yên
"Yên Yên, Yên Yên."
Tô Yên ngẫu nhiên trả lời một tiếng
"Ân."
Chờ xuống lầu ăn cơm, Tô Yên kéo tay Hoa Vô Khuynh.
Thẳng đến lúc trước khi ăn cơm, Hoa Vô Khuynh vẫn luôn duy trì bộ dáng thẹn thùng như vậy.
Cho đến khi Tô Yên cầm một cái bánh bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639076/chuong-1103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.