Edit: Vio
Beta: Tinh Niệm
"Hắn ăn cơm như thế nào?"
"Giáo chủ chỉ uống thức ăn lỏng."
"Mặc quần áo thì sao?"
"Thuộc hạ sẽ phụ trách."
"Tiền bạc hắn cũng không biết?"
"Sinh hoạt của giáo chủ chỉ có ăn cơm, ngủ, giết người."
Tô Yên trầm mặc.
Sau đó nhìn về phía Hoa Vô Khuynh.
Chỉ thấy Ảnh quỳ một gối
"Mời giáo chủ cùng thuộc hạ trở về."
Hoa Vô Khuynh không lay động một chút nào.
Liên tiếp ôm lấy Tô Yên không buông tay.
"Yên Yên, đói bụng."
Hắn trông mong nhìn Tô Yên.
Tô Yên gật đầu
"Đi, mang chàng ra ngoài ăn cơm."
Ảnh quỳ một gối ở đằng kia, vẫn không nhúc nhích.
Tô Yên nhìn Hoa Vô Khuynh
"Hắn làm sao bây giờ?"
Hoa Vô Khuynh theo ngón tay Tô Yên, liếc hướng Ảnh.
Nói
"Ta không biết hắn."
Tô Yên
"Hắn chỉ nghe lời chàng nói."
Tô Yên mới vừa nói xong, Hoa Vô Khuynh liền xua xua tay với Ảnh
"Ngươi đi đi."
Ảnh do dự
"Giáo chủ, thuộc hạ ······"
Nói một nửa đã bị Hoa Vô Khuynh chặn đứng
"Ngươi không phải chỉ nghe ta sao?"
"······ Vâng."
"Vậy ngươi còn không đi??"
"Thuộc hạ tuân mệnh."
Rốt cuộc, Ảnh vẫn nghe mệnh đứng lên.
Hắn nhìn về phía Tô Yên ở một bên.Đôi tay ôm quyền
"Đa tạ cô nương chiếu cố giáo chủ."
Nói xong, Ảnh xoay người nhanh chóng biến mất ngoài cửa sổ.
Hoa Vô Khuynh kéo tay Tô Yên
"Yên Yên, đi ăn cơm."
Hắn thực thích ở bên cạnh Yên Yên.
Làm cái gì cũng thích.
Hơn nữa càng ngày càng thích.
Hắn nắm chặt tay Tô Yên, dùng sức một chút.
Như là sợ nàng chạy vậy.
Tô Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639074/chuong-1101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.