Edit: Trịnh Sinn
Beta: Tinh Niệm
Nam tử kia mi tinh kiếm mục, rất là tuấn lãng tiêu sái.
Nam tử đầu tiên là nhìn thoáng qua Lâm Dao
"Các chủ đại nhân quả nhiên không hổ là giang hồ đệ nhất mỹ nhân, bộ dáng nóng giận đều đẹp như vậy."
Lâm Dao thanh âm lãnh đạm
"Thẩm Thiên, chuyện không quan hệ tới ngươi."
Thẩm Thiên cười ha hả
"Lâm Dao các chủ hà tất vì chuyện nhỏ liền cùng người thường tức giận?
Một chưởng kia của ngươi nếu đánh vào trên người tiểu cô nương không có tu vi này, sợ là muốn nửa cái mạng của nàng mất."
Lâm Dao mí mắt buông xuống
"Nàng ta nên vì lời nói việc làm của chính mình mà trả giá đại giới."
Tô Cổ nghe, cười lạnh một tiếng, sau đó lắc đầu.
Cũng không biết nhân loại ngày này rốt cuộc là có dũng khí từ đâu mà nói lời như vậy.
Thẩm Thiên quay đầu nhìn về phía Tô Yên, cười chào hỏi
"Tô Yên cô nương, chúng ta lại gặp mặt."
Nói xong, ánh mắt Thẩm Thiên quét một vòng xung quanh
"A? Như thế nào không thấy tiểu mỹ nhân đi cùng cô đâu?"
Động tác Tô Yên ăn mì Dương Xuân ngừng lại.
Nàng buông chiếc đũa trong tay xuống.
Nhìn nam nhân ngồi trước mặt mình.
"Ngươi vẫn luôn nhớ thương hắn?"
Nàng không thể hiểu được nên mới hỏi một câu như vậy.
Thẩm Thiên mở quạt xếp ra phe phẩy một chút
"Nói như thế nào thì tiểu mỹ nhân kia cũng là ta cứu, vẫn nên quan tâm một tí."
Mí mắt Tô Yên giật giật, trầm mặc.
Mà lúc này, Lâm Dao lại lần nữa mở miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639066/chuong-1093.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.