Edit: Lan Anh
Beta: Tinh Niệm
Phong Chỉ suy nghĩ cái gì, Tô Yên không biết.
Nàng hiện tại duy nhất quan tâm chính là, Hoa Vô Khuynh rốt cuộc là khờ thật hay là giả ngốc.
Tô Yên nhịn không được đảo mắt nhìn Hoa Vô Khuynh.
Nàng hỏi
"Sao chàng tìm được chỗ đó?"
Hoa Vô Khuynh do do dự dự, nhỏ giọng nói
"Ta nghe được nàng nói muốn đi Xuân Lai Lâu."
Tô Yên vừa hỏi, hắn cái gì cũng nói.
Tô Yên lại hỏi
"Vậy vì sao biết em đang ở bên trong Thính Vũ Các?"
Hoa Vô Khuynh chớp chớp mắt, ánh mắt lấp lánh
"Ta nghe được Yên Yên nói chuyện a."
"Ân?"
Hoa Vô Khuynh thanh âm lại yếu đi một chút.
Biết Yên Yên không muốn mình tới tìm nàng, chính hắn trốn đi ra là sai lầm
"Còn có, cảm nhận được hơi thở của Yên Yên"
Hắn nói xong câu đó, liền không nói gì thêm.
Sau đó, gắt gao ôm Tô Yên, một bộ dáng đáng thương hề hề.
Trở lại khách điếm.
Phong Chỉ cầm bao thuốc bột kia còn có thiệp mời võ lâm đại hội, ngồi xuống cái bàn trước mặt.
Ghé vào chỗ đó, thở dài
"Tô Yên, chúng ta nên làm gì bây giờ?" "Dùng dược cứu người."
"Vạn nhất dược kia là giả thì sao? Nếu là giả chúng ta liền trở thành tội nhân thiên cổ."
Phong Chỉ lo lắng chính là điều này.
Nàng nghĩ như thế nào đều không nghĩ ra Tần Lạc Vũ kia sao lại ngoan ngoãn đem dược cho các nàng như vậy??
Có lẽ là lấy được thuốc quá đơn giản, thế cho nên làm Phong Chỉ vẫn luôn lo lắng đề phòng.
Tô Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639052/chuong-1079.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.