Edit: hhhhhh
Beta: Tinh Niệm
Phong Chỉ vừa kiêu ngạo nói xong, lần này không chỉ có người Phi Yến tông đối địch.
Ngay cả người trong phái đều đắc tội sạch sẽ.
Đám Huyền Băng phái sôi nổi chỉ trích
"Phong Chỉ, ngươi đang nói cái gì vậy?!"
"Không được vô lễ!"
"Còn không mau xin lỗi đại sư huynh?!"
Một câu tiếp một câu, hận rèn sắt không thành thép.
Phong Chỉ khoanh tay trước ngực tiếp tục dỗi.
Căn bản không quan tâm.
Tô Yên nghiêng đầu ra tiếng
"Làm chính sự."
Phong Chỉ nghe vậy sửng sốt một chút.
Tức khắc không nhớ được cái gì.
"Chính sự gì?"
Tô Yên nhìn Phong Chỉ, cảm thấy đầu óc nàng ấy cùng Tiểu Hồng có chút giống nhau.
"Xử lý xong, lấy hành lý rời đi."
Phong Chỉ gật gật đầu,
"À, đúng rồi."
Nói xong, Phong Chỉ không quản người Huyền Băng phái, chỉ nhìn về phía Phi Yến tông.
"Như thế nào? Ngày đó đánh ngươi té xỉu, không phục, định tìm thêm người đánh ta?"
Nữ tử áo tím phẫn nộ
"Phong Chỉ! Ngươi không cần ngậm máu phun người!!! Chúng ta hôm nay tới là muốn hỏi tội ngươi!"
"Hỏi cái gì?"
"Ngươi vì sao hạ độc đồng môn sư huynh của ta?!"
Phong Chỉ phì cười
"Ai hạ độc các ngươi? Đánh các ngươi chỉ cần hai chiêu, còn cần phải hạ độc??"
"Ngươi!!" Nữ tử áo tím sắc mặt đỏ lên, vừa tức vừa giận.
Lúc này, một nam nhân hơi béo đứng dậy
"Mấy ngày nay, chỉ có ngươi xích mích với chúng ta, cũng chỉ có ngươi là có động cơ hại chúng ta!"
Phong Chỉ nhìn móng tay, lười biếng nói
"Với vẻ ngoài kiêu ngạo và độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639042/chuong-1069.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.