Edit: Đặng Trang.
Beta: Tinh Niệm
Nếu không nói, thì Tô Yên thật đúng là không nhận ra.
Ai có thể nghĩ đến, Cổ Vương, một con cổ trùng mà mắt thường không thể nhìn thấy lại có ngày tu luyện được thành một thiếu niên tuấn lãng, nhanh nhẹn như hiện giờ chứ.
Thế này cũng quá vượt xa ngoài tưởng tượng rồi.
Khác với sự kinh ngạc của Tô Yên.
Đồng chí Tiểu Hồng vẫn còn đang đắm chìm trong sự vui sướng tột cùng.
"Tê tê tê tê tê"
Rốt cuộc thì ngươi cũng đã trở lại.
Đại khái là từ trước tới nay cả hai người đều gắn bó làm bạn với nhau, mà Cổ Vương thì ngay từ lúc bắt đầu tu luyện đã một thời gian dài không có ra ngoài, vậy nên Tiểu Hồng chỉ có thể tự chơi một mình.
Nhưng quan trọng nhất chính là, không có Cổ Vương ở bên cạnh, Tiểu Hồng luôn cảm thấy mình bị lừa.
Nó ngày ngóng đêm mong, cuối cùng cũng chờ được Cổ Vương ra ngoài.
Hừ, để rồi xem còn có ai dám bắt nạt nó không có đầu óc nữa.
Cổ Vương lấy Tiểu Hồng đang quấn trên eo mình ra, vo tròn thành một đống, đặt trong lòng bàn tay.
Tiểu Hồng thè lưỡi rắn, liếm liếm lòng bàn tay của Cổ Vương.
Nếu Cổ Vương đã có hình dáng của con người, vậy thì về sau đi theo Tô Yên, vẫn nên có một cái tên chính đáng một chút.
Lỡ may người khác có hỏi tới cũng dễ ứng phó hơn.
Tô Yên hỏi
"Em đã nghĩ cho mình một cái tên mới chưa?"
Cổ Vương nhìn Tô Yên.
Hồi lâu sau trả lời
"Tô Cổ."
Tiểu Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639026/chuong-1050.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.