Edit: Tinh Niệm
Kết quả là, Cesar cứ duy trì một cái tư thế như vậy.
Ôm Tô Yên tiếp tục lên đường.
So với trước kia, tốc độ chậm không ít.
Đại khái là sợ quấy nhiễu đến tiểu giống cái đang ngủ mơ trong lòng mình.
Mà không biết là do mới khai huân hay như thế nào mà tính tình Caser tốt hơn không ít.
Ánh mắt nhìn Tô Yên không còn mất kiên nhẫn nữa.
Dù cô có gặm trái cây thực chậm, cũng sẽ không thúc giục.
Chỉ an an tĩnh tĩnh nhìn cô ăn trái cây.
Còn cảm thấy bộ dáng cô làm gì đều cực kỳ đẹp.
Cứ như vậy, một người một thú ban ngày lên đường, buổi tối tìm sơn động ngủ.
Mà Cesar cũng không biết là vì sao.
Mỗi buổi tối mặc kệ đi bao xa đều phải ôm Tô Yên đi tìm sơn động ngủ.
Ngẫu nhiên, hai người dù không ân ân ái ái, Cesar cũng muốn ôm Tô Yên ngủ.
Đến nỗi loại tình huống cái gì mà ngủ cách cô mấy mét này, Cesar sớm đã quên ở sau đầu.
Chỉ hận không thể để Tô Yên dính vào trên người hắn.
Còn Tô Yên thì sao?
Mỗi buổi sáng, đều sẽ nhìn thấy trước mặt mình bày đủ loại trái cây.
Còn có cửa động truyền đến hương vị tiêu nướng BBQ.
Chờ ăn uống no đủ, lại bắt đầu một ngày lên đường.
Đối với thú nhân mà nói.
Kỳ thật một ngày chỉ cần ăn một bữa.
Số lần bọn họ ăn cơm ít.
Nhưng ăn lượng cơm lại lớn.
Từ khi Cesar có tiểu giống cái của mình.
Lại còn là một giống cái ăn ít cơm.
Cesar dần dần từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639007/chuong-1031.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.