Edit: Diệc Linh
Beta: Tinh Niệm
Tô Yên duỗi tay lấy quả dâu kia.
Cắn một ngụm.
Trong khoang miệng đều là vị chua chua ngọt ngọt, vô cùng ngon miệng.
Ăn thật ngon.
Ánh mắt cô hơi dừng lại.
Phải biết rằng từ sáng đến giờ cô còn chưa được ăn một chút gì.
Cả người có chút đói.
Cô chậm rãi ăn một ngụm lại một ngụm.
Trong chốc lát, liền ăn sạch sẽ mấy quả dâu trong tay Cesar.
Cesar nhìn cô ăn.
Tiểu giống cái ăn rất chậm.
Chỉ một chút trái cây mà còn ăn lâu như vậy.
Xác định cô không muốn ăn thêm nữa.
Lúc này mới ôm cô đi tiếp.
Bạch hùng ôm Tô Yên chạy như điên một lúc, sau đó lại ôm cô đi trong chốc lát.
Cứ như vậy đi đi dừng dừng.
Lúc mặt trời sắp xuống núi, cuối cùng cũng chạy tới thành trấn cách ngọn núi kia gần nhất.
Vừa đi vào liền thấy có rất nhiều đồ vật được bày bán, phần lớn là một ít đá quý sáng lấp lánh.
Đây hẳn là một cái chợ.
Không ít người lui tới đi lại.
Mà những người đến đây mua đồ, trong phút chốc toàn bộ đều bị Tô Yên cùng Cesar hấp dẫn ánh mắt.
Phản ứng thứ nhất của mọi người là.
Con gấu này sao lại có màu trắng?
Phản ứng thứ hai là, tại sao hắn không biến thành hình người? Tên tiểu tử này từ đâu tới mà lại không hiểu chuyện như vậy?
Đi theo hắn, lại là...
Một tiểu giống cái có mùi hương thật sự mê người.
Lực chú ý của đám đông lại rơi trên người Tô Yên.
Đôi mắt mọi người gắt gao nhìn chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638986/chuong-1011.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.