Edit: hhhhhh
Beta: Tinh Niệm
Khi Tô Yên nghe Tiểu Hoa nói, rốt cuộc đôi mắt nâng lên, lại lần nữa dừng trên diều hâu kia.
Tiểu Hoa đợi thật lâu, đều không nghe ký chủ mình nói gì.
Nhịn không được hỏi
"Ký chủ, chị suy nghĩ cái gì?"
Cô nhìn diều hâu trầm mặc trong chốc lát
"Không muốn thả hắn đi."
"Ân? Ý ký chủ là?"
Tô Yên dứt khoát trả lời
"Diệt trừ hậu hoạn."
Tiểu Hoa câm nín.
Khi Tô Yên biết nguyên thân có 5 lão công thú nhân, cũng đã làm tốt chuẩn bị.
Thấy một tên, đánh một tên.
Ít nhất, sẽ không để cho bọn họ vô duyên vô cớ tới gần mình mới được.
Vì cái gì muốn làm như vậy?
Đây là vì lâu dài mà suy xét.
Vạn nhất tìm được Quân Vực rồi.
Người nọ có bản lĩnh lôi chuyện cũ ra nói rất lợi hại.
Giải quyết tốt một đám phiền toái, tương lai sẽ thông thuận một ít.
Tiểu Hoa yên lặng nhìn diều hâu trên bầu trời.
Hóa ra, trong lòng ký chủ nghĩ như vậy a.
Mà con diều hâu kia cúi người vọt xuống.
Thẳng tắp bay tới bờ sông.
Ngay lúc sắp tới nơi.
Diều hâu bỗng biến thành người.
Một thân áo đen, tóc dài màu đen.
Ưng, vương giả không trung.
Mỗi bước đi của hắn, đều mang phong thái tự tin của bề trên cùng cường đại.
Diều hâu kia không đi tới chỗ Tô Yên.
Ngược lại đi dọc theo con sông tới dưới tàng cây.
Cho đến khi dừng trước một cây đại thụ.Thanh âm lạnh băng giàu từ tính
"Cesar, theo ta đi."
Tô Yên nghe tên này.
Cesar.
À, chính là giống cái mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638979/chuong-1005.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.