Edit: Tinh Niệm
Khóc một hồi lâu.
Hai mắt Chu Viện đẫm lệ, nhịn không được lại lần nữa đi xem Tô Yên.
Như là muốn xác nhận.
Cô nhịn không được hỏi
"Em thật là Tô Yên??"
Tô Yên gật đầu
"Ân"
Bị phát hiện, cũng giấu giếm không nổi nữa.
Chu Viện nghe được cô thành thật trả lời.
Lại lần nữa oa oa khóc.
Một bên khóc một bên trách cứ Tô Yên
"Em làm gì thành thật như vậy, chị thực thương tâm a."
Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát lý do cô ấy đau lòng.
Sau đó nói
"Thực xin lỗi, em không thể là người mà chị mong ước được."
Chu Viện khóc lớn hơn nữa.
Cô ấy vừa khóc, vừa ôm sát Tô Yên
"Chị không ngại em xấu, cũng không ngại em lùn, cũng không thèm để ý em nghèo. Nhưng như thế nào lại là em, em vì sao là con gái a!"
Một bên nói, một bên khóc rống.
Tô Yên ra tiếng
"Em từ khi sinh ra, chính là con gái."
Cái này, không cách nào thay đổi được a.
"Hah!"
Tô Yên liền nghe phía sau truyền đến một tiếng cười nhạo.
Cô vừa quay đầu, liền thấy được Thời Thù đứng ở đằng sau.
Khó được lúc hắn không có bày ra một mặt buồn bực.
Hắn đứng ở chỗ đó đợi trong chốc lát.
Phát hiện Chu Viện còn ôm Tô Yên không bỏ.
Đi lên trước.
"Xuống dưới, anh hung của cô có chủ rồi."
Chu Viện nghe lời Thời Thù nói.
Cmn, càng thương tâm.
Gắt gao ôm Tô Yên không bỏ.
Hai mắt cô ấy đỏ bừng, trừng mắt nhìn Thời Thù
"Cô ấy là vệ sĩ của tôi, nên bảo vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638969/chuong-995.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.