Edit: Trịnh Sinn
Beta: Tinh Niệm
Chu Viện lại lần nữa trợn trắng mắt.
Nhưng mà, lúc cô nhìn Thời Thù, rõ ràng có thêm biểu tình khác.
Cô luôn cảm thấy, Thời Thù như là biết chút gì đó về chuyện anh hùng của mình.
Cô sờ viên đá trên cổ tay.
Từ lần trước xuất hiện nguy hiểm, sau khi anh hùng cứu cô.
Thì không có gặp lại nữa.
Cô rất muốn thấy hắn.
Có phải nên tìm một cơ hội hỏi Thời Thù một chút hay không, xem hắn biết cái gì.
Trong lòng Chu Viện hiện lên đủ loại suy nghĩ.
Tô Yên tiếp tục cúi đầu làm bài thi.
Không biết có phải bởi vì lại hòa hảo cùng Thời Thù hay không.
Đề thi này, cũng không làm cô buồn rầu như nãy nữa.
Làm cực kỳ thông thuận.
Thời gian qua mau.
Tô Yên cuối tuần ở phim trường, thứ hai trở về đi học.
Vốn dĩ lịch trình không có gì thay đổi.
Kết quả đến thứ tư, Mạnh Tuyết đi học lại.
Cô ta bởi vì đóng phim nên xin nghỉ một tháng rưỡi.
Không nghĩ tới nửa đường đã trở lại.
Chỉ là, từ lúc vào lớp, tầm mắt chưa từng rời khỏi người Tô Yên.
Trên lớp, tầm mắt luôn liên tiếp đảo qua Tô Yên.
Tô Yên cùng cô ta vừa đối diện.
Mạnh Tuyết trên dưới đánh giá, nhìn Tô Yên.
Cho đến sau thời gian giảng bài.
Vì Mạnh Tuyết đóng phim, ở trường học đã là nhân vật nổi tiếng.
Thế cho nên vừa tan học liền có không ít người vây quanh trước mặt cô ta.
Lúc này đây, Mạnh Tuyết cũng không hưởng thụ mọi người vây quanh.
Mà là đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638961/chuong-987.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.