Edit: Trịnh Sinn
Beta: Tinh Niệm
Thời Thù cười nhẹ nhìn cô
" Lần đầu tiên em nhìn anh, chính là ánh mắt như vậy."
Cô trầm mặc.
Bởi vì cô cũng không nhớ lần đầu tiên gặp hắn mình có ánh mắt gì.
Ngược lại, Thời Thù như là nhớ đến những ký ức ngày xưa.
Hắn lẩm bẩm
"Lần đầu tiên gặp, cả người em thực dơ, trong tay cầm theo một cái hộp cơm, rất an tĩnh.
Anh đụng phải em, cơm hộp của em rơi đầy đất, em cũng té ngã, tay còn bị gãy.
Nhưng em cái gì cũng không nói, đứng lên đi mất rồi."
Tuy là Tô Yên hoàn toàn không có ký ức nhưng cô lại rất nghiêm túc nghe hắn nói.
Hắn lại nói
"Anh coi bộ dáng kia của em, rất muốn khi dễ em, buộc em phải xin lỗi, thế mà em nói xin lỗi thật."
Hắn đang nói rồi dừng lại.
Tô Yên cúi đầu, cô đều không nhớ rõ.
Nhưng cô muốn biết chuyện tiếp theo.
"Về sau thì sao?"
Thời Thù ngẩng đầu, trong mắt xẹt qua một đạo tinh quang.
Hắn ôm cô, thanh âm nhiễm ý cười
"Sau này em liền mời anh đi ăn cơm, còn nói nhất kiến chung tình với anh, thực thích anh, nói sẽ luôn đối tốt với anh, sẽ không làm anh thương tâm, cũng sẽ không rời khỏi anh."
Tô Yên vừa nghe liền nhăn mày.
Cô nhìn hắn, bán tín bán nghi
"Thật sự?"
Thời Thù gật đầu, thực đúng lý hợp tình nói
"Đương nhiên."
Tô Yên nhìn hắn thật lâu.
"Em trước đây, là thực thích anh."
Thời Thù sửng sốt.
Xem bộ dáng cô dời tầm mắt.
Hắn tức khắc liền bế người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638958/chuong-984.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.