Thời Thù ngữ khí chậm rãi
"Nói đi, anh đang nghe."
Tô Yên cúi đầu nhìn thoáng qua hắn.
Xem bộ dáng thiếu ngủ kia của Thời Thù.
Đêm qua không có ngủ ngon sao?
Nghĩ như vậy, cô cũng không có đẩy hắn ra.
Ngược lại duỗi tay, ôm lấy người.
Điều chỉnh một cái tư thế thoải mái.
Sức lực cô rất lớn, nếu hắn mà ngủ rồi.
Cô cũng có thể ôm vững hắn.
Hắn ngủ bao lâu đều không có vấn đề.
Cô ôm được.
Nghĩ nghĩ, thanh âm Tô Yên nhỏ chút
"Chị Chu Viện bảo em hỏi, anh muốn đối diễn với ai? cùng trợ lý hay chị Chu Viện?."
Thời Thù nghe, lông mi run run
"Cùng em đối kịch."
Khó có khi trả lời nhanh nhẹn thế này.
Tô Yên nhỏ giọng trả lời
"Em chỉ là tạm thời tới chỗ này hỗ trợ một chút, sẽ không cần đối diễn."
Thời Thù không nhẹ không nặng lên tiếng
"Ân"
Lúc sau, hắn lại chậm rãi nói
"Không sợ, hôm nay buổi tối trở về, anh dạy cho em."
Đang nói chuyện, ngoài cửa truyền đến tiếng nói của Tần Như
"Tiên sinh, đạo diễn muốn ngài qua đó."
Tô Yên nghe, thấy hắn sắp ngủ.
Cô trầm mặc một cái.
"Truyện đã đáp ứng rồi thì phải làm tốt."
Thời Thù câu môi cười.
Tại sao cô không có ký ức mà làm việc vãn có nề nếp nghiêm túc như vậy?
Vốn dĩ cho rằng nguyên nhân là chuyện Tô Yên đã từng trải qua khi còn nhỏ, cho nên mới có phong cách xử sự như vậy.
Hiện giờ xem ra chủ yếu vẫn là do tính tình trời sinh của cô thì đúng hơn.
Thời Thù đứng thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638935/chuong-961.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.