Edit: Uyển siêu lười
Beta: Tinh Niệm
Cô gái xấu hổ đứng ở đó.
Quân Vực nhướn mày liếc nhìn nhóc con kia.
Xem ra, trừ bỏ cả ngày gây phiền toái, vẫn là có chút tác dụng khác.
Quân Vực nâng mí mắt nhìn cô giáo.
Khóe môi nở cụ cười
"Hoa ra cô giáo mỗi ngày chính là tận chức tận trách như vậy a."
Giáo viên hơi sửng sốt, muốn giải thích.
Đi về phía trước, muốn nắm lấy cánh tay Quân Vực.
"Tôi, anh nghe tôi nói..."
Hồng Dạ đang đứng bên cạnh, đưa tay ra chặn cô giáo.
"Xin tự trọng."
Lời này vừa nói ra.
Không ít người bên cạnh nhìn qua đây.
Những phụ huynh khác nghe được lời này, người không biết còn tưởng rằng cô giáo này làm ra chuyện đen tối gì.
Tầm mắt đánh giá nhìn cô ta.
Làm cho giáo viên kia càng thêm xấu hổ.
Quân Vực chậm rãi lên tiếng
"Nếu đã không đảm đương nổi chức vị giáo viên này, sau này cũng không cần trở thành giáo viên nữa."
Nói xong, hắn xoay người.
Nhìn thoáng qua Tô Tiểu Mộng.
Tô Tiểu Mộng đang ăn kẹo mút.
Trông thật ngu xuẩn.
Sau đó, hắn không nói gì nữa, nắm tay đứa con trai ngu ngốc của mình rời đi.
Về đến nhà.
Tô Tiểu Mộng ném cặp sách, ngồi trong phòng khách.
Người cha đáng ghét chưa bao giờ đặt nó vào mắt kia ấy vậy mà lại ngồi xuống bên cạnh nó.
Hai người, nhỏ ôm bình sữa, lớn cầm ly trong tay.
Quân Vực lên tiếng
"Hôm nay, làm cũng không tệ lắm."
Tô Tiểu Mộng
"Ta mỗi ngày đều làm rất tốt."
Nói xong, hai người im lặng.
Cho đến lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638886/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.