Edit: Tịnh Uyển
Beta: Tinh Niệm
Khó được lúc Mộng Yểm gợi lên được cảm xúc của Tô Yên.
Ngoại trừ Quân Vực thì cô không đặt cảm xúc lên bất kỳ ai.
Đó là một loại thương hại bảo vệ cho một sinh mệnh nhỏ.
Trẻ con.
Không thể đụng vào.
Tuổi thơ của cô như thế, cô không muốn áp đặt nó lên bất kỳ đứa trẻ nào.
Mặc dù, Đại Ngư không phải là một người điên như vậy.
Nhưng người này là một kẻ kiêu ngạo, nếu vô cớ gây rối lên, gần như lục thân không nhận, chuyện gì cũng có thể làm được.
Cho nên, trước khi hắn gây rối, hãy chặt đứt hết mọi ý tưởng từ trong trứng nước.
Đây là biện phát tốt nhất.
........
Lại một ngày qua đi.
Vào một ngày nọ, lúc Tô Yên ngủ vẫn chưa thức dậy.
Quân Vực đi xuống cầu thang.
Tình cờ gặp Mộng Yểm đang ăn sáng.
Mộng Yểm đang cầm một cái bánh bao nhỏ trong tay, ăn từng ngụm từng ngụm.
Ăn đến vui vẻ, cái đuôi phía sau cao cao nhếch lên, phe phẩy.
Nó là Chủ Thần, vốn dĩ không cần ăn.
Cũng chưa từng đi qua các thế giới nhỏ.
Thế cho nên mỗi một thứ ăn vào miệng điều cảm thấy rất ngon.
Bánh bao nhỏ ăn ngon, kẹo bông gòn cũng ăn ngon, cả hai đều ăn ngon.
Mộng Yểm đang ăn, vừa nhấc đầu, liền thấy được Quân Vực đang đi qua.
Sau đó, cái đuôi đang dựng thẳng lên lập tức liền rũ xuống đất.
Nhanh chóng được thu hồi lại.
Đúng vậy, chỉ cần nhìn thấy người này, thì tâm trạng.... nhìn đuôi là biết.
Quân Vực kéo ghế dựa đối diện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638883/chuong-909.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.